Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mẹ, mẹ đừng tức giận!” Con trai trưởng Dương Ngọc Đình nói: “Chuyện trong gia tộc, chúng con cũng đang cố gắng đuổi kịp hai nhà họ Long và Tần, nhưng nói đến phương diện quan hệ thì nhà họ Dương chúng ta không bằng hai nhà Long, Tân!”
“Việc kinh doanh bất động sản của ba nhà chúng ta, đến đấu thầu chúng ta còn không giành được, đây là nguyên nhân chính dẫn đến việc chúng ta bị hai nhà Long, Tần bắt kịp và vượt mặt!”
Dương Ngọc Đình nói.
“Đấu thầu đấu thầu! Nếu các anh chị đã biết điểm yếu của chúng ta thì sao không tập trung sửa chữa, cố gắng mở rộng quan hệ! Trong mười năm gần đây, thông qua việc nịnh bợ tập đoàn Tín Phong, hai nhà Phong, Tân đã nhận được rất nhiều đợt thầu từ tay Tín Phong, tại sao chúng ta không làm được? Có phải anh không sai người làm không?”
Bà ấy dí thẳng vào đỉnh đầu Dương Ngọc Đình nói.
Làm vài đứa con trai con gái vội che miệng cười trộm.
“Cười gì mà cười! Các anh chị nhìn lại bản thân mình đi, lớn không ra lớn, nhỏ không ra nhỏ!”
Nhìn Dương Diệp đang đội khăn trên đầu.
Bà cụ Dương tức giận nói: “Nhìn các anh chị làm tôi tức đến mức không biết có thể tổ chức được buổi đại thọ ngày mai không nữa!”
Lúc này.
Cửa phòng họp mở ra.
Một người hầu trung niên cung kính bước đến.
“Chủ tịch, bữa trưa đã chuẩn bị sẵn sàng rồi ạ!”
Bà cụ hít một hơi thật sâu rồi mới bình tĩnh lại nói: “Không có cách thì nghĩ cách đi, có oán thán cũng vô dụng, chúng ta đi ăn một bữa cơm đoàn viên đã”
Căn cứ theo nguyên tắc, sau khi tổ chức cuộc họp gia tộc xong thì đều phải ăn bữa cơm gia đình.
Mọi người nói với nhau rồi đi đến sảnh chính.
Mới vừa sang đây.
Đã nhìn thấy trong sảnh chính đang có hai người trẻ tuổi một nam một nữ đang ngồi trên ghế sô pha.
“Hừ, chẳng phải là Tiểu Bối đây sao, sao không thấy cháu tham gia cuộc họp gia tộc sáng nay, bây giờ lại chạy đến đây, thế nào, còn dẫn theo một thăng nhóc nữa, tìm được bạn trai rồi à!” Sau khi tất cả mọi người vào sảnh chính.
Những người thím người cô của Tiểu Bối mỉa mai.
Mà mẹ của Tiểu Bối thì tất nhiên là đứng im không dám nói lời nào.
Chỉ là sắc mặt rất tệ. Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng đi chung đừng đến chung với Trần Khiêm, mà cứ nhất quyết không nghe, vẫn đi theo Trần Khiêm đến!
“Thím Ba, cô Sáu, anh ấy không phải bạn trai cháu, anh ấy là anh họ Trần Khiêm!”
Dương Tiểu Bối giới thiệu. “Cái gì? Trần... Trần Khiêm?” “Chính là anh ấy!”
Cô ấy vừa nói xong, tất cả những người trong sảnh đều im lặng.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Trần Khiêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK