Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu nhìn cậu đi, bây giờ cậu đã là người nổi tiếng rồi mà sao lại bất cẩn như thế? Không biết dẫn vệ sĩ theo à?”
'Trần Khiêm cười gượng hỏi.
“Tớ không có, tớ được nhóm người Tổng giám đốc.
Lý chiếu cố nên không ai dám động đến tớ, tớ chủ quan quá! Đúng rồi Trần Khiêm, cậu... cậu về hồi nào vậy? Lúc trước, nghe nói cậu xảy ra chuyện, tớ và Hân Nhiên từng đi tìm cậu! Sau đó..."
Dường như Hàn Tư Dư đang nhớ đến chuyện gì đó rất đáng sợ.
“Được rồi, đừng nhắc mấy chuyện kia nữa, đã qua hết rồi, tôi cũng biết hết. Bây giờ chúng ta đều bình an vô sự, thế cũng may mắn lắm rồi!”
Trần Khiêm nhìn cô ta với vẻ mặt đây cảm kích.
“Thế hôm nay cậu đến đây, là vì muốn... muốn thăm tớ hả?”
Hàn Tư Dư khẽ hỏi.
Cô ta cảm động, mong chờ, dù biết là không thể nào. nhưng cô ta vẫn muốn hỏi.
“Cứ cho là vậy đi!”
Mà Trần Khiêm cũng không nói mấy lời mập mờ gì đó để dỗ cô ta, anh chỉ nói đúng sự thật.
Đúng là anh không chỉ đến để thăm cô ta mà còn để †ìm người có thể chất Chí Âm.
Nhưng cũng không hoàn toàn là vậy, Trần Khiêm cũng thấy nhớ những người quen cũ, cũng muốn đến thăm họ.
“À, thấy cậu bình an vô sự là tớ yên tâm rồi.”
Hàn Tư Dư thấy hơi thất vọng.
“Đúng rồi, dạo này Hân Nhiên thế nào? Cậu ở Kim Lăng quay phim, dạo này có liên lạc gì không?”
Trần Khiêm hỏi.
“Hân Nhiên? Gần đây bọn tớ vẫn giữ liên lạc, lúc. trước tớ có vài cảnh quay phải đến trường của bọn họ, tớ còn cho mấy học sinh lớp cậu ấy diễn nữa đấy. Tớ từng muốn giữ Hân Nhiên lại bên cạnh nhưng cậu ấy nói muốn làm giáo viên, bây giờ cậu ấy là cô giáo rồi! Cậu ấy và mẹ mua nhà gần trường!”
Hàn Tư Dư nói.
“Tôi biết rồi.
“Haiz, nhưng hai ngày gần đây, hình như Hân Nhiên đang gặp chuyện gì đó phiền phức. Tớ gọi điện thoại cho cậu ấy bảo cậu ấy ra ngoài ăn với tớ mà cậu ấy không có thời gian. Nếu như là lúc trước thì cậu ấy đã đến lâu rồi nhưng bây giờ cứ rầu rĩ mãi, tớ hỏi cậu ấy sao vậy nhưng cậu ấy không nói!”
Hàn Tư Dư chỉnh lại tóc rồi rót cho Trần Khiêm một ly nước.
“Được rồi, vậy hôm nay cậu nghỉ ngơi trước đi, tôi đi thăm cậu ấy thử xem. Ngày mai tôi định về trường cũ của chúng ta Đại học Kim Lăng, nếu cậu có hứng thú thì mình đi chung!”
“Đương nhiên là được rồi.” vị Trong lòng Hàn Tư Dư vui vẻ biết bao nhiêu.
Mà khi Trần Khiêm nghe Mã Hân Nhiên rầu rĩ thì đầu tiên anh muốn đến thăm cô ấy, thứ hai là cô ấy ở gần trường. Chỉ cần là trường học thì chắc chắn Trần Khiêm sẽ đi vài vòng, dù sao anh phải đến nơi có nhiều nữ sinh để tìm người có thể chất Chí Âm.
Cũng đúng lúc.
Nghĩ thế, Trần Khiêm rời khỏi sơn trang suối nước nóng, lái Lamborghini đi tìm Mã Hân Nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK