“Cái này... À, tôi nhân lúc hắn ta bắt em thì nhảy xuống sườn núi phía dưới, sau đó đi đường vòng!”
Trần Khiêm giải thích.
“Ôi vãi, không nhìn ra là thầy thông minh vậy đấy!” Úc Kim Hương ngạc nhiên nói.
Trần Khiêm lắc đầu không nói gì.
Lúc đến chân núi.
'Trân Khiêm phát hiện ra có thêm một đoàn xe sang nữa đang lao nhanh về phía này.
Vây cả trường đua lại.
“Ôi trời ơi, đây là xe của ba em, chắc chắn là Ngưng Ngưng đã nói cho ba em rồi, em tiêu rồi!”
Úc Kim Hương sợ hãi nói. “Cô Hai, cô... cô không sao chứ?”
Lúc này, một người đàn ông trung niên bước xuống xe, lo lắng hỏi.
“Hừ, mấy người đến muộn một bước thôi là không còn gặp được tôi nữa rồi!”
Úc Kim Hương nghĩ lại, sợ hãi nói.
“Là Ngưng Ngưng nói với tôi có thể cô gặp nguy hiểm, nên tôi vội đưa người đến! Thấy cô không sao thì tốt quá rồi!”
Hóa ra, vừa nãy có vài chàng trai đến bắt chuyện với Lý Ngưng Ngưng, trong lúc nói chuyện thì tiết lộ, anh chàng tóc xoăn kia không phải là khách thường đến đây, cùng là lần đầu tiên thấy anh ta, anh ta có rất nhiều tiền, hôm nay đã bao trọn trường đua rồi.
Cũng chính câu này đã khiến Lý Ngưng Ngưng cảnh giác.
Bởi vì, nếu thật sự có nhiều tiên như vậy thì anh ta chắc chắn sẽ không lái một chiếc xe bình dân đến thế.
Không lo hiểm nguy, chỉ sợ sơ sẩy.
Cho nên Lý Ngưng Ngưng mới lập tức nói với ba mình.
“Xem ra tớ thật sự đoán đúng rồi, Kim Hương, có phải cậu gặp nguy hiểm gì không? Xe cậu đâu rồi?”
Lý Ngưng Ngưng lo lắng hỏi.
Thế là Úc Kim Hương kể lại mọi chuyện.
Nhưng với phiên bản là cô ta làm mồi nhử, thu hút sự chú ý của hai người kia, sau đó Trần Khiêm mới có cơ hội để đập bọn họ.
Bác Lý không nói gì, lập tức cử người lên.
Đồng thời còn bao vây, điều tra cả Bát Bộ Lĩnh.
“Đây chính là thầy Trần nhỉ. Lần này, thây là ân nhân của nhà họ Úc, cảm ơn thầy đã cứu cô Hail Sau khi tôi đưa cô hai gặp ông chủ thì sẽ cảm ơn thầy một cách thỏa đáng!”
Bác Lý gật đầu cười với Trần Khiêm.
“Không cần đâu, Kim Hương cũng là sinh viên của tôi!”
“Khách sáo quá rồi, thế này nhé thầy Trần, tôi cử xe đưa thầy về trường trước nhé!”
“Được!”
Thế là bác Lý cử một đoàn xe, đưa Trần Khiêm với sinh viên của anh cùng nhau về trường.
Xuống xe, Trần Khiêm bảo sinh viên về lớp, còn mình thì chuẩn bị về văn phòng trước.
“Xảy ra chuyện rồi!”
Danh Sách Chương: