Hàn Tư Dư không muốn phải hối tiếc, cho nên đã nói như vậy.
Thực tế thì cô ta hoàn toàn không chắc rằng mình có yêu Trần Khiêm hay không.
Còn Trần Khiêm nghe thấy câu này thì hơi ngạc nhiên nhìn Hàn Tư Dư.
“Cậu đừng hiểu lầm, không phải là tôi thích cậu, tôi chỉ muốn tìm một đáp án thôi!”
Hàn Tư Dư giận dỗi nói.
“Được thôi! Tôi hứa với cậu!”
Vừa nãy nghe thấy tên Dương Hạ khiến anh hơi phiền muộn.
Không nghĩ gì nhiều đã đồng ý luôn.
Nói chung là tốt hơn phải nói với Hàn Tư Dư mình là Bình Phàm.
Chuyện nhờ fan tìm Tân Nhã cứ như vậy được quyết định.
Trần Khiêm mang theo nỗi băn khoăn đi xuống cầu thang.
Lăng Phỉ với Tiểu Cường ở phía sau.
Lăng Phỉ vừa xúi giục Tiểu Cường vừa nhìn Trần Khiêm, rõ ràng Tiểu Cường có lời muốn nói với Trần Khiêm.
Nhưng Tiểu Cường thì lại không dám.
“Tiểu Cường, không sao đâu, cậu nói với Trần Khiêm là được rồi!”
Triệu Đồng Đồng không chịu được nữa, vội nói.
Lúc này Trần Khiêm mới có phản ứng, nhìn cậu ta: “Có chuyện gì à?”
“Anh Trần Khiêm, em có chuyện muốn nhờ anh giúp, nhưng không biết anh có thể đồng ý không nữa?”
Mới đầu Tiểu Cường khinh thường Trần Khiêm, nhưng sau khi thấy Trần Khiêm lái Benz G, Tiểu Cường lại bối rối.
“À cậu cứ nói đi!”
“Chị em làm việc trong một công ty cho thuê, tháng này chị ấy cần cho thuê một chiếc Benz G, chỉ thiếu mất một chiếc thôi. Nếu chỉ tiêu này không đạt thì chị ấy có thể bị sa thải, cho nên em thấy anh có một chiếc Benz G, anh có thể cho chị em mượn ba ngày được không, thời gian ba ngày này chị em sẽ trả phí thuê xe cho anhl”
Tiểu Cường nói. Trần Khiêm hiểu điều này.
Quả thật có công ty chuyên về làm việc này, ví dụ như quay phim cần đến loại xe này chẳng hạn.
Đến lúc cần thì sẽ kí hợp đồng cho thuê.
Cứ như vậy, xe có sự cố gì thì chủ xe cũng không cần phải chịu trách nhiệm, tất cả các chỉ phí cũng không cần phải lo, chỉ cần cho thuê xe vài ngày cũng có thể kiếm được mười nghìn đến hai mươi nghìn tệ.
“Là chuyện này à, được thôi, tôi cho chị cậu thuê đấy!"
Trần Khiêm thản nhiên cười.
Hôm nay cũng xem như là Tiểu Cường đã giúp cho mình.
Hơn nữa thấy cậu ta rất quan tâm đến chị cậu ta, Trần Khiêm rất tán thưởng, dù sao thì mình cũng có chị mà.
Nếu chị mình gặp rắc rối thì Trần Khiêm cũng sẽ không do dự mà giúp chị mình.
“Cảm ơn anh, anh Trần Khiêm! Giờ em gọi cho chị em, bảo chị em đến kí hợp đồng với anh”
Tiểu Cường phấn khích nói.
Sau khi kí xong hợp đồng, nhóm Triệu Đồng Đồng quay về nhà để nhờ vả các mối quan hệ.
Trần Khiêm cũng đã huy động nhóm Lý Chấn Quốc.
Chuyện của Tần Nhã, cho dù kết quả có như thế nào đi nữa thì cũng phải có một kết quả.
Nếu không cả đời Trần Khiêm cũng sẽ không thoải mái được.
Chẳng mấy chốc trời đã tối rồi. Trần Khiêm cũng chạy đôn chạy đáo cả ngày. Vừa mệt lại vừa đói.
Cho nên anh đến một nhà hàng, ăn qua loa cho xong bữa.
“Hai người có ý gì chứ? Coi tôi là đồ thừa à? Tôi bần hèn đến vậy sao?”
Đang ăn cơm thì nghe thấy ở một bàn không xa có người cũng đang dùng bữa thì lại cãi nhau.
Trần Khiêm quay đầu lại nhìn. Là hai nữ và một nam.
Trong đó có một nam một nữ đang ngồi cùng nhau dùng bữa, một nữ còn lại rõ ràng là đến sau, kiểu này giống như đang bắt gian tại trận vậy, cô gái đang đứng hét lên với hai người kia.
“Tớ một lòng một dạ với cậu, tớ thua kém cậu †a chỗ nào, hơn nữa trước đây cậu yêu tớ mà, giờ cậu không yêu tớ nữa à, sao lại ở bên cậu tal!!
Cô gái vẫn hét lên.
Vốn thì mấy chuyện kiểu này thấy nhiều nên quen, Trần Khiêm liếc nhìn một cái rồi thôi.
Nhưng bây giờ, Trần Khiêm lại nhìn chằm chằm đến mấy lần.
Bởi vì cô gái này chẳng phải ai xa lạ mà chính là
Trần Lâm.
Còn một nam một nữ kia thì càng không cần phải nói, chính là Đinh Hạo với Lý Thi Hàm.
Phải r c tụ tập nghe Lý Văn Dương nói, Lý Thi Hàm với Định Hạo thành đôi rồi.
Vậy Trần Lâm chắc chắn sẽ sốt sắng rồi, dù sao thì cô ta cũng thích Đinh Hạo mà.
“Bốp!”
Trần Lâm đang mảng thì đột nhiên bị giáng một bạt tai.
Là Lý Thi Hàm, cô ta lạnh lùng đứng lên: “Trần Lâm, cậu đủ rồi đấy, cậu bị điên à!”
Danh Sách Chương: