Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm ngày hôm sau.
Trần Khiêm với Lực Bá đến thôn.
Điều khiến Trân Khiêm không ngờ đó là, mình vừa đến cổng thôn
Thì thấy chàng trai hôm qua được mình cứu đang ngồi xổm ở đó.
Trong tay còn cầm một con dao, chém tới chém lui ở nơi hôm qua xác chết bay tứ tung!
Lực Bá rất thản nhiên, hôm qua, sau khi giết xong những người đó, ông ta tiện tay ném vào bãi cỏ ven đường.
Bây giờ Trần Khiêm đi qua nhìn thì hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi.
“Anh trai, chú, hai người đến rồi?”
Lúc này, chàng trai cũng thấy Trần Khiêm, vui mừng đứng lên nói.
Hôm qua, Trần Khiêm với chú này đã cứu cậu ta với chị gái, hơn nữa võ công của chú này rất cao siêu.
Còn anh trai này thì càng bí ẩn hơn. Cậu ta có thể cảm nhận được. Cho nên khiến chàng trai rất ấn tượng.
“Hửm? Trông thế này chắc cậu đang đợi ai à, không phải là đang đợi bọn tôi đấy chứ?”
Trần Khiêm nhìn cậu ta, không khỏi cười khổ nói.
“Đang đợi hai người đấy ạ, em nghe được hai người sẽ đến chỗ bọn em, thế là em biết ngay hai người đến †ìm em với chị rồi. Hình như hôm qua anh nói có chuyện muốn nhờ chị em giúp!
Chàng trai nói.
Trần Khiêm với Lực Bá đưa mắt nhìn nhau.
Tên nhóc này thật sự không đơn giản.
Lúc này mới nhớ lại một câu mà chàng trai này đã nói hôm qua lúc chia tay.
Cậu ta nói cậu ta có thể nghe thấy được điềm gỡ, phán đoán được nguy hiểm rồi chạy trốn.
Hoàn toàn không hề sợ thú dữ trong núi.
“Sao cậu lại nghe được?” Trần Khiêm nói.
Nếu thật vậy thì tên nhóc này có hơi quái lạ, mình còn không thể làm gì được đến một nơi xa như khu nhà cũ, mà cậu ta có thể cảm nhận trước được.
Tên nhóc này lại có thể cảm nhận được, quái lại “He he, chị em nói đây là bí mật lớn nhất của em! Phải rồi, anh trai với chú, hai người tìm chị em có việc gì vậy?”
Chàng trai hỏi.
“Cậu đưa bọn tôi đi gặp chị cậu trước, không giấu gì cậu, tôi có chuyện muốn nhờ!”
Trần Khiêm thản nhiên nói.
“Được!"
Sau đó.
Thủy Căn đưa hai người đi về phía nhà cậu ta.
“Anh Trần Khiêm, chú, hai người có thể dạy võ công cho em được không? Em cũng muốn được cao siêu như hai người, được vậy thì chẳng ai dám bắt nạt em nữa đâu! Em có thể đoán được nguy hiểm nhưng chỉ có thể chạy chứ hoàn toàn không có cách nào giải quyết được cả, nghĩ lại hôm qua, mấy tên khốn đó bắt được chị em
Trên đường, Thủy Căn van nài nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK