Nhìn từ xa, một chiếc Audi A4L màu trắng đang lao nhanh đến, sau đó thắng gấp dừng trước mặt mọi người, tiếp đó cửa sổ xe hạ xuống, bên trong có một chàng trai trông như cậu ấm ăn mặc rất thời thượng.
“Vương Lượng, cậu đến rồi, mà sao chỉ có mình cậu, mấy người bạn của cậu đâu!?”
Lý Mỹ hỏi. “Bọn họ à, tớ bảo bọn họ đặt nhà hàng trước rồi, sau khi đi đón cô xong thì chúng ta cùng đến nhà hàng, ăn trưa xong, chiều thì cùng đi chơi!”
Vương Lượng nói, lúc này mới nhìn thấy nhóm Lâm Kiều và Triệu Nhất Phàm ở phía sau Từ Hà, mắt sáng rỡ lên.
“Hai người đẹp, hai người đều là bạn Từ Hà à? Hi hì, đi thế nào đây?”
Vương Lương hỏi.
“Bọn tớ vừa mới bàn xong chuyện này, Dương Huy không có xe, phải gọi xe đi đón mẹ Từ Hà” Lúc này Lý Mỹ vội nói.
“À à, không thì thế này đi, xe tôi còn có thể ngồi được ba người nữa, hay là Từ Hà với hai người đẹp, mọi người ngồi xe tôi cùng đi được không?”
Vương Lượng thấy Triệu Nhất Phàm với Lâm Kiều quả thực rất xinh đẹp.
Vì vậy mới có ý lấy lòng.
Cuối cùng nhóm Từ Hà còn chưa kịp nói gì.
Lý Mỹ đã giành nói: “Hừ hừ, ngồi hết chỗ rồi thì sao đi đón mẹ tớ được chứ, với lại lát nữa hai người bạn cùng phòng của em cũng đến đấy!”
Thấy Vương Lượng nhìn chằm chăm nhóm Triệu Nhất Phàm, Lý Mỹ ghen tuông.
Giọng nói lúc này càng khó chịu.
“Không cần đâu Lý Mỹ, bọn tớ gọi xe là được rồi!”
'Từ Hà cũng không muốn Lý Mỹ và Vương Lượng cãi nhau vì mình nên vội nói.
“Được rồi, lát nữa bọn tớ đến nhà ga trước, mọi người gọi xe thì cũng đừng đến trễ quá, sau đó chúng ta cùng đến nhà hàng Vương Lượng đặt trước để ăn cơm, thế nhé. Số người của chúng ta đến đó cũng ngang ngang nhau, chia đôi thanh toán thì thế nào?”
Lý Mỹ nói. “Không thành vấn đề!” 'Từ Hà gật đầu, lúc này cũng hơi nhiệt tình lại với cô ta.
Đợi hai người bạn cùng phòng của Lý Mỹ đến, bọn họ sẽ ngồi xe Vương Lượng.
Còn nhóm Trần Khiêm thì đợi gọi xe xong sẽ đến ga tàu cao tốc.
“Ha ha, bạn trai lái một chiếc Audi A4L mà xem cô ta vênh váo kìa, Nhất Phàm của chúng ta chỉ cần gọi một cuộc thôi là cậu Triệu đến ngay ấy mài”
Lúc này Lâm Kiều cười khổ.
“Kiều Kiều, em nói lung tung gì vậy, chị với cậu Triệu rất lâu rồi không có liên lạc với nhau!”
Triệu Nhất Phàm nhìn Trần Khiêm, ngại ngùng nói.
“Ôi, nhưng mà cũng phải, nghe nói ba của cậu Triệu đến chưa được bao lâu thì sản nghiệp của tập đoàn thương mại Kim Lăng đều đã bán đấu giá rồi, thật là tiếc quá, tập đoàn thương mại lớn thế mà cứ vậy bán mất! Nhưng mà méo mó còn hơn không có mà, nếu cậu Triệu đồng ý đến, vả mặt Vương Lượng với Lý Mỹ một chút cũng đâu có vấn đề gì!”
Lâm Kiều nói.
Những lời mà Lâm Kiều nói cũng chính là lý do tại sao hiện tại Triệu Nhất Phàm có thái độ thờ ơ với Trân Khiêm.
Phố thương mại Kim Lăng là của cậu Trần, mắt không xác định được Trần Khiêm có phải là cậu Trần hay không, nhưng Triệu Nhất Phàm quyết định sẽ nhắm tới Trần Khiêm.
Danh Sách Chương: