“Haha, chắc chản là chị Y Y cho anh ta rồi, thật là, chị Y Y, sao chị phải tốt với anh ta vậy chứ! Chị có biết chị như thế. là đang hại anh ta không, anh ta không cùng thế giới với chúng ta, sao phải kéo anh ta vào thế giới của chúng ta làm gì, để anh ta sống cuộc sống bình thường của anh ta không tốt sao?”
Mặc dù bình thường Tô Mi cũng không giống người lớn.
Nhưng bây giờ cô ta lại nói thẳng ra không một chút khách sáo nào.
Còn thực sự hơi giống như người rất chín chẳn. Bình thường cô ta rất tôn trọng Lâm Y Y.
Nhưng hôm nay, cho đến hiện tại, cô ta thực sự không. nhịn được nữa.
Hôm nay là dịp gì chứ? Là cậu Hoàng tổ chức cho rất nhiều cậu ấm cô chiêu cùng nhau tụ tập.
Đến đây đều là những nhân vật có máu mặt.
Cô ta hiểu, có thể chị Y Y rất thích cái tên Trần Khiêm này, cho nên muốn dân anh ta đi trải sự đời.
'Thế nhưng sau khi vào trong, thấy nhiều cậu ấm nhà giàu như vậy, lòng tự trọng của anh ta không bị tổn thương sao?
“Đủ rồi Tiểu Mi, có một số lời em đừng có nói quá đáng, phải chừa lại đường lui cho mình!”
Lâm Y Y vội giậm chân.
“Được rồi, chị em hai đứa đừng cãi nhau nữa, anh thấy chúng ta nên vào trong thôi, để Trần Khiêm đi cùng chúng ta đi, có những lời cậu ta không dám nói, nếu có ai hỏi thì anh còn nói giúp cho cậu ta!” Ngô Cường nghĩa khí nói.
“Hừ hừ, vẫn là anh Ngô Cường tốt, có năng lực!”
Tô Mi khen anh ta một câu.
Rồi lại khinh khỉnh nhìn Trần Khiêm.
Lúc này mọi người mới cùng nhau đi vào.
Bây giờ là năm giờ chiều rồi, bờ biển Golden Sandy Beach thật sự đã vô cùng đông người, náo nhiều hơn ban ngày rất nhiều.
“Cường Tử đến rồi à!”
“Tiểu Mi, em cũng đến à, sao giờ mới đến, ở đây bọn
anh có buffet nướng này!
Ngô Cường vừa đết tay với bọn Ngô Cường rồi.
p tức đã có mấy cậu ấm đến bắt
Rõ ràng là đều quen biết nhau.
“Hihi, nhiều bạn quá, chị Y Y, đi thôi, em giới thiệu vài người cho chị làm quen!”
Các cậu ấm cô chiêu ai nấy đều chơi đùa với bạn thân thiết của mình, uống rượu mua vui, vui đến quên cả trời đất.
Còn Trần Khiêm thật sự không muốn quen thêm bạn bè gì nữa cả, anh đã mệt mỏi cả một ngày rồi, đầu anh như sắp nổ đến nơi!
Chỉ muốn tìm một chỗ yên tĩnh. Tiện thể hỏi bọn Bạch Tiểu Phi đang ở chỗ nào.
Anh nói: “Mọi người chơi đi, tôi đi vệ sinh đã, không cần lo cho tôi đâu!”
Nói xong thì Trần Khiêm xoay người rời đi.
“Haha, là muốn đi vệ sinh sao? Chắc là sợ người khác. biết cậu ta là một đứa nhà nghèo bị lẫn vào đây đấy mà, thấy xấu hổ thôi!”
“Đúng vậy đúng vậy, rõ là nghèo mà, tự lượng sức mình một chút không tốt hơn sao, những dịp thế này ấy à, có thể không cần tham gia thì đừng nên tham gia vào mới đúng, nhìn xem, vào rồi giờ thấy hối hận đây mà!”
Mọi người anh một câu, tôi một câu.
Lâm Y Y muốn đi cùng với Trần Khiêm.
Nhưng nghĩ lại thì hôm nay thật sự đã làm phiền cậu Trần quá nhiều rồi, cô ấy cũng không dám quấy rầy Trần Khiêm thêm nữa.
Danh Sách Chương: