Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Nhiên Nhiên thè lưỡi với Trần Khiềm, trêu đùa. Sau đó kéo Trần Khiêm vào.
Đây chỉ là một đoạn nhạc đệm, hội trường cũng nhanh chóng khôi phục lại không khí ban đầu.
“Dễ dàng cho hắn quá rồi nhỉ? Con thấy khó chịu!”
Quách Cường nhìn theo bóng lưng Trần Khiêm, phẫn nộ nói.
“Yên tâm, con sốt ruột làm gì, ban nãy ba đã gọi điện thoại sắp xếp hết rồi. Ba cam đoan với con là hôm nay. thằng ranh nó chỉ có vào mà không có ra”
Ánh mắt ông Quách lóe lên tia tàn nhẫn.
Quách Cường và ả đàn bà nhìn nhau, âm thầm thán phục người ba lắm mưu nhiều kế.
Quả nhiên, ngay sau khi cậu Thẩm hít một hơi thật sâu, chuẩn bị bắt đầu.
Thì có bất ngờ xảy ra.
Một đám người đang đứng ngoài cửa hội trường, muốn lao vào trong này.
“Cho chúng tôi vào, bắt trộm! Chắc chắn phải bắt được tên trộm này!”
Hai mươi mấy người đến, sắc mặt căm phẫn, giống những người buôn bán nhỏ!
“Các người đang làm gì đấy?”
Các vệ sĩ muốn ngăn lại nhưng lại không thể ngăn nổi.
"Khốn thật, sao lại thế này?"
Hội trường đang có rất nhiều doanh nhân từ các nơi đến nên mặt cậu Thẩm cứng đờ.
“Chúng tôi muốn gặp cậu Thẩm! Xin cậu Thẩm hãy làm chủ cho chúng tôi!”
Nhóm người buôn bán nhỏ đổ xô vào.
Vừa nghe câu này, cậu Thẩm bảo cấp dưới mình nhường đường cho họ vào.
“Làm chủ cái gì? Đã xảy ra chuyện gì?”
Cậu Thẩm đút tay vào túi hỏi.
“Cậu Thẩm, là thế này, chúng tôi làm ăn buôn bán nhưng người này lại trộm đồ của chúng tôi. Anh ta chạy. trốn vào đây rồi, còn làm một vài trẻ mẫu giáo bị thương. nặng nữa. Chúng tôi muốn hỏi cậu Thẩm là tại sao lại để một tên trộm ở đây!”
Hai mươi mấy người đồng loạt phẫn nộ chỉ thẳng vào Trần Khiêm.
Mới vừa dứt lời, rất nhiều người trong hội trường nhìn nhau.
“Tân trộm này, dám chạy vào đây, người nhà họ 'Thẩm làm ăn kiểu gì vậy, sao lại để lọt một tên trộm?”
“Làm trẻ mẫu giáo bị thương cơ á, đúng là súc vật!” Thoáng chốc cảm xúc của mọi người đã dâng trào.
Bởi vì tận hai mươi ba mươi người chợt xông vào đòi bắt một người nên không ai yêu cầu chứng cứ và cũng không ai nghi ngờ chuyện này là thật hay giả.
Mà cậu Thẩm lại nổi tiếng là người tính tình nóng nảy, ngay lúc này, anh ta đang đứng trên đỉnh cao của đạo đức nên tất nhiên phải thể hiện thật tốt.
"Cái gì? Có chuyện này xảy ra nữa à, làm nhiều chuyện tội lỗi như vậy mà còn dám chạy đến tiệc nhà họ Thẩm để trốn, mày! Đúng là muốn chết!!!"
Cậu Thẩm lạnh lùng nhìn Trần Khiêm. "Không phải anh ta!"
'Tô Nhiên Nhiên cũng không ngờ sẽ có nhiều người đòi xác nhận Trần Khiêm như vậy, hơn nữa cậu Thẩm còn có sát ý nữa.
Cô ta vội vàng ngăn lại.
Trần Khiêm lạnh lùng nhìn đám người đòi xác nhận mình, mặc dù bọn họ ăn mặc bình thường nhưng chỉ cần nhìn là thấy ai nấy cũng đầy năng lượng, hiển nhiên đều là người xuất thân từ nhà võ.
Tất nhiên, Trần Khiêm nhìn thoáng qua cha con nhà họ Quách đang đứng bên cạnh, trong nháy mắt đã hiểu chuyện gì đang xảy ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK