Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra thì Trần Khiêm muốn nói nhiều hơn với Phương Kiển Nám.
Nhưng sau khi Phương Kiển Nám nói xong thì có hơi chán ghét anh quay đầu sang một bên.
Rõ ràng là không có hứng thú nói chuyện.
Trần Khiêm cũng không nói thêm nữa mà chạy đến ngồi phía sau bọn họ.
Phương Di quay đầu lại, thỉnh thoảng liếc Trần Khiêm một cái.
Đúng vậy, cứ tưởng Trần Khiêm là một người hiền lành, nhưng không ngờ anh ta không những rất giàu có mà còn rất có bản lĩnh.
Phải biết là Kiển Nám đỉnh cỡ nào, vậy mà lại bị anh ta dễ dàng đánh bại.
Nếu không phải Phương Kiển Nám không cho mình kiếm chuyện với Trần Khiêm thì chắc chắn Phương Di sẽ bảo Phương Kiển Nám đấu với Trần Khiêm một trận nữa.
Vốn cũng chỉ là một buổi học bình thường, nhưng đợi một lúc sau mà vẫn chẳng có bao nhiêu bạn học đến cả.
Chỉ có lác đác vài cô gái lớp bên đến thôi.
Nếu như là trước đây thì lúc này đã có rất nhiều người rồi.
“Mấy bạn đâu rồi? Sao không ai đến thế?” Lúc này, giáo viên đã đến, thấy trong phòng học chỉ có vài sinh viên thì không khỏi tò mò hỏi sinh viên nữ vừa vào.
Phương Kiển Nám với Trần Khiêm cũng rất tò mò, lúc này mới ngước đầu nhìn.
“Là thế này thưa cô, hình như lớp trưởng lớp ba xảy ra chuyện. Bây giờ rất nhiều người bị chặn ở cửa lớp bọn họ, không biết lý do gì nữa, nhiều bạn nam lớp chúng ta cũng ở đó xeml”
Nữ sinh viên nói.
Trần Khiêm với Vương Tiểu Hoa đưa mắt nhìn nhau.
Sáng nay bọn họ đến sớm rồi đến thẳng đây luôn, không có về lớp.
Thật sự là có chuyện. Còn là chuyện của Từ Dương Dương.
“Bạn học này, có chuyện gì vậy?”
Vương Tiểu Hoa nghe nói Từ Dương Dương xảy ra chuyện thì trong lòng có chút hả hê.
“Không rõ cụ thể thế nào, hình như là Từ Dương Dương đánh nhau với người ta. Cũng không phải là cậu ta đánh, chắc là vì cậu ta mà đánh nhau với người ta, tóm lại là vậy đấy. Chẳng phải cậu ta là lớp trưởng của các cậu à, sao hai người lại không biết?”
Các bạn nữ hỏi.
“À à, bọn tôi đến thẳng hội trường học chung luôn nên đương nhiên không biết rồi!”
Vương Tiểu Hoa cười he he, sau đó ngồi xuống.
Còn gọi điện thoại để hỏi bạn học trong lớp nữa.
Sau khi gọi xong, Vương Tiểu Hoa phấn khích võ bàn: “Ha ha, thật là ông trời có mắt mà, cuối cùng cũng có người trị được Từ Dương Dương rồi, ai bảo cậu ta vênh váo!”
Nếu như nói trong lớp ai là người đối xử tệ với Vương Tiểu Hoa và Trần Khiêm thì chắc chắn chính là Từ Dương Dương rồi.
Bây giờ Từ Dương Dương xảy ra chuyện, đương nhiên Vương Tiểu Hoa rất vui rồi.
“Chuyện gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK