Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người có mặt thì càng há hốc mồm, không tin nổi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Quách Như thì thấy như làm đổ bình ngũ vị,cảm giác vô cùng tệ.
“Yeahl Tiểu Bối!”
Nhóm Mĩ Mĩ thì điên cuồng lắc tay Tiểu Bối.
Thảo nào mấy người nhóm tổng giám đốc Trương lại tự đến chúc mừng sinh nhật Tiểu Bối, hơn nữa càng muốn Tiểu Bối chú ý đến chuyện kinh doanh nhiều hơn.
Thì ra là thế này.
Cậu Trần đã có ý định này từ lâu rồi, muốn tặng tập đoàn Tín Phong cho Tiểu Bối!
Bà cụ cũng phấn khích không thôi.
Đầu tiên là hai chị em Trần Hiểu với Trần Khiêm đã giúp mình tránh được vòng vây của nhà họ Long hôm nay.
Giờ lại tặng món quà lớn như vậy, bà cụ vừa cảm kích lại vừa xúc động.
Đồng thời trong lòng cũng dâng lên một loại cảm xúc khác.
Lúc này, thấy đã tặng quà xong.
Trần Hiểu mới nhìn Long Thiếu Lôi đang đứng ở một bên không dám nhúc nhích.
“Hôm nay tâm trạng bà đây tốt cho nên không giày vò cậu. Tiểu Lôi à, tôi nghỉ ngờ, có phải là cậu đã quên bộ dạng của cậu với ba cậu năm đó ở Kim Lăng rồi không?”
Trần Hiểu lạnh lùng nói.
“Chị Hiểu, em không quên!”
Long Thiếu Lôi gật đầu không ngừng.
Năm đó, Long Thiếu Lôi với ba hắn ta chính là hai người có liên quan trực tiếp bị Trần Hiểu đuổi ra khỏi Kim Lăng như đuổi hai con chó.
“Không quên thì tốt. Nhớ lấy, sau này có gặp người nhà họ Dương thì tránh đi, nếu không thì đừng trách tôi không nhắc cậu! Lăn đi!”
Trần Hiểu nói.
“Vâng, chị Hiểu!”
Long Thiếu Lôi chuẩn bị đi.
“Quay lại đây! Ý tôi nói là lăn!”
Trần Hiểu lại nói.
Gò má Long Thiếu Lôi giật giật. Thế này là muốn diễn lại chuyện năm đó sao.
Nhưng hiện tại, ít nhất thì Long Thiếu Lôi cũng không dám thở mạnh.
Mẹ kiếp, Dương Tiểu Bối nhà họ Dương lại có ô dù như vậy.
Hết cách rồi, Long Thiếu Lôi năm xuống đất, thật sự lăn ra ngoài!
Sau khi tiệc mừng kết thúc.
Mấy người Quách Như với mợ Hai đã không phản ứng một lúc lâu rồi.
Vừa rồi bọn họ cũng muốn lấy lòng Trần Hiểu.
Nhưng thứ họ nhận được là ánh mắt lạnh nhạt của Trần Hiểu, khiến cho những lời nịnh hót của bọn họ nghẹn ứ trong cổ họng.
Dương Tiểu Bối thì lại một bước lên mây!
Đến đêm.
Nhà họ Dương, trong phòng của bà cụ.
“Thì ra Trần Cận Đông lại có thế lực to lớn như vây.
Nghe xong lời giới thiệu đơn giản của Trần Khiêm.
Mặt bà cụ mang vẻ sầu bi.
“Bà ngoại, ân oán năm đó, đã là quá khứ rồi thì cứ để nó qua đi. Quan trọng là bây giờ cả nhà chúng ta có cơ hội đoàn tụi”
Trần Khiêm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK