'Trực giác của Trần Khiêm đang mãnh liệt cho rằng hẹn ước Thánh Thủy là điểm mấu chốt trong bí mật của Hội Thái Dương. Tất cả đáp án đều tập trung vào hẹn ước Thánh Thủy.
Bây giờ anh chỉ còn nửa bước nữa là sẽ trở thành Tông sư chân chính, cho dù thế nào, anh cũng phải tham gial
Nếu đã như vậy thì cho dù tiên đoán thành sự thật, anh cũng thấy đáng giá.
“Cũng được, xem ra bây giờ cũng chỉ có thể như vậy!
Trần Điểm Thương bất đắc dĩ thở dài. Ba người nói đến tận khuya.
Ngày hôm sau.
Trần Khiêm định xuất phát.
'Toàn bộ người trong gia tộc nhà họ Trần đều tụ họp lại.
Để tiễn đưa Trần Khiêm.
Trên hải đảo, người của Hồn Điện đang canh gác nghiêm ngặt.
“Phải hết sức lưu ý bất kỳ chuyện gì trên đảo, chủ thượng đã dặn dò bây giờ đang là thời kỳ căng thẳng của nhà họ Trần, các cậu phải cực kỳ nghiêm túc!”
Bên bờ, Ôn Tự Tại đang căn dặn cấp dưới của mình.
Sau đó để bọn họ lui ra.
Ôn Tự Tại chắp hai tay sau lưng, đứng cạnh bờ biển, nhìn về phía biển rộng mênh mông.
Không biết tại sao dạo này trông mọi thứ có vẻ rất bình thường nhưng ông ấy luôn cảm nhận rằng sắp xảy
ra chuyện gì đó?
Đặc biệt là sáng hôm nay, lòng Ôn Tự tại cứ có cảm giác bưồn bực mất tập trung, lo sợ và bất an.
"Hửm?" Ông ấy đang nhìn biển rộng.
Bỗng nhiên ông ấy nghe sau lưng có tiếng bước chân khế khàng.
Ôn Tự Tại nghiêng đầu hỏi: “Có chuyện gì?” Ông ấy nghĩ là cấp dưới.
“Nơi này là nhà họ Trần?”
Không ngờ sau lưng lại là một giọng nói già nua xa
Ôn Tự Tại giật thót, vội vàng quay đầu lại.
Trước mặt là một ông già gầy trơ xương, tóc lão trắng xóa, mặt mũi nhăn nheo.
Đặc biệt là lão còn mặc chiếc áo trắng thanh nhã nhưng lại thiếu một cánh tay.
Ôn Tự Tại chợt căng thẳng.
Tại sao lão lại đến đây? Lão đã xuất hiện sau lưng mình tự lúc nào?
“Ông là ai? Lên đảo tìm nhà họ Trần có chuyện gì không?”
Ôn Tự Tại thấy ông ta không hề tầm thương nên khế khom lưng hỏi.
“Tôi... Tông sư Mạc Thương Long!”
Danh Sách Chương: