Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm liên lụy rất nhiều người.
“Cho nên bây giờ tôi đang nghĩ thế này cậu Trần, tôi nghe nói quê của cậu ở một thị trấn thuộc huyện Bình An, Kim Lăng. Tôi đã điều tra thông tin, vị trí địa lý giao thông của nơi đó khá ổn. Nếu cậu sẵn sàng đầu tư phát triển xí nghiệp nơi đó, vài năm ngắn là sẽ thúc đẩy nền kinh tế huyện Bình An. Tất nhiên, phía chúng tôi sẽ cung cấp nguồn tài nguyên hỗ trợi"
Hoàng Vĩ Dân trưng cầu ý kiến Trần Khiêm.
Tất nhiên Trần Khiêm không có ý kiến gì.
Còn bảy ngày nữa là thi xong rồi, sau khi thi xong, Trần Khiêm có vài tháng rảnh rỗi có thể phát triển vài dự án của riêng mình.
Hơn nữa, đầu tư phát triển quê hương cũng là dự án năm trong danh sách xem xét của Trần Khiêm, chuẩn bị sau này sẽ đề cập với Hoàng Vĩ Dân.
Bây giờ, mình đã gián tiếp phá hủy kế hoạch đầu tư của Hoàng Vĩ Dân.
Chỉ chút yêu cầu nhỏ này, Trần Khiêm không có lý do để từ chối.
Hơn nữa, cũng không tốn bao nhiêu tiền. Cho nên anh đồng ý ngay. Sau khi về ký túc xá.
Trần Khiêm đặt vòng ngọc mình đã mua xuống.
Nhóm Dương Huy và Lý Duệ đang bận ôn bài ở ký túc xá.
Đúng lúc này, điện thoại của Trần Khiêm vang lên, là chị anh Trần Hiểu gọi đến.
Trong ký túc xá không tiện nghe máy nên Trần Khiêm rời khỏi ký túc xá đến nhà vệ sinh.
Bởi vì tính theo ngày thì hôm nay chị anh sẽ đến, Trần Khiêm đã muốn gọi cho chị từ lâu.
Mà chờ Trần Khiêm vừa rời đi.
Năm người trong phòng ký túc đang học hành đều thả quyển sách xuống.
Còn sai một người ra canh cửa.
“Dương Huy, xem thử xem Lão Trần lại mua gì vậy, nếu cuối cùng chúng ta chứng minh được phán đoán của nhóm Từ Hà, Triệu Nhất Phàm, lão Trần là cậu Trần, thế thì sau này anh em chúng ta cũng sẽ được thơm lây!”
Lý Duệ cười ha ha.
Dù sao bạn cùng phòng sẽ thường hay lén ăn hay lén trộm đồ của nhau, kể cả Trần Khiêm cũng không phải lần đầu tiên.
Cũng không có cảm giác gì tội lỗi.
Huống chỉ bây giờ mọi người đều đang cực kỳ tò mò về thân phận của lão Trần!
“Đúng vậy, mong rằng phán đoán của Từ Hà là đúng!”
Dương Huy gãi đầu cười nói, nếu là thật thì Dương Huy mừng cho Trần Khiêm.
Mà đúng lúc này, có người gọi video Wechat cho Dương Huy.
Vừa nhìn thoáng qua, là Từ Hà gọi đến.
“Dương Huy, Dương Huy, Trần Khiêm đã về chưa?”
“Về rồi, bây giờ đang trong nhà vệ sinh, hơn nữa còn mang hai túi đồ trông có vẻ rất đắt về!”
“Hả? Cho tớ xem thử đi!”
Người nói chuyện không phải Từ Hà mà tất nhiên là đám bạn cùng của cô ta, Triệu Nhất Phàm cũng đang nhìn một cách rất tò mò.
Tóm lại ngày nào mấy người này chưa xác định được thân phận của Trần Khiêm thì ngày ấy sẽ ngủ không yên, đặc. biệt là Triệu Nhất Phàm, bây giờ sống một ngày như một năm, ngày nào cũng dăn vặt.
Mình có nên xin lỗi Trần Khiêm không? Bây giờ Tô Mộc Vũ đang không có ở đây, nói không chừng hai người sẽ có cơ hội quay lại?
Nhưng lỡ như Trần Khiêm không phải cậu Trần mà chỉ là thẳng nghèo thì sao?
Haiz! Tóm lại vấn đề này làm Triệu Nhất Phàm phát điên.
“Ha ha, Lý Duệ bắt tay vào mở ra xem thử Lão Trần lại mua gì đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK