Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Khiêm cười.
“Cậu thì sao lão Trần? Nửa năm nay không có tin †ức gì của cậu, cậu lăn lộn ở đây à? Nhanh lên cho tôi xem thử xem cậu đã cụt tay hay cụt chân gì chưa?”
Dương Huy nói đùa.
Nói thế nào nhỉ, anh em gặp mặt, có tay bắt mặt mừng thế nào cũng thấy không đủ, có vẻ như phải mỉa nhau vài câu thì mới cảm nhận lại được tình bạn lúc trước.
“Không có, dù sao bây giờ tôi vẫn còn là người lành lặn. Hơn nữa, tôi cũng mới đến đây không lâu. Bởi vì một vài chuyện nên mất liên lạc với mọi người suốt nửa năm!”
Trần Khiêm nói.
“Haiz, tôi cũng có nghe nói chuyện cậu rời khỏi gia tộc, nhưng cũng không sao đâu lão Trần. Dù sao một năm trước, cậu đã được hưởng thụ tất cả những thứ có thể hưởng thụ, không còn thì không còn thôi, dù sao sống vậy cũng đáng rồi.”
Dương Huy lại vỗ vai Trần Khiêm.
Bạn bè cũ gặp lại, nói mãi chẳng hết chuyện.
“Dương Huy, đây là thông tin liên lạc của tôi, đợi tôi bận khoảng hai ngày xong thì mình tụ họp nha!”
'Trần Khiêm đọc số điện thoại mới cho Dương Huy. “Hả, cô bạn này thì sao? Bạn gái cậu à?”
Dương Huy ghi nhớ rồi lại nhìn Ngọc Nhi cười. Làm gương mặt xinh đẹp của Ngọc Nhi đỏ ửng. “Chờ sau này có cơ hội tôi sẽ giải thích với cậu!” Trần Khiêm mỉm cười.
“Được, vậy cậu cứ bận đi, tôi cũng phải mua quần áo, ngày mai đi gặp một khách hàng quan trọng!”
Hai người ôm nhau một chút, chuẩn bị chia tay.
“Ồ? Chẳng phải là giám đốc Dương đây sao? Trùng hợp quá nhỉ!”
Đúng lúc này, một giọng nữ vang lên.
Dương Huy vừa nhìn thì cười nói: “Thì ra là Tổng giám đốc Tần và tổng giám đốc Lý, trùng hợp quá!”
Hiển nhiên, Dương Huy bắt gặp khách hàng của anh ấy.
Mà Trần Khiêm cũng ra hiệu Dương Huy cứ làm việc đi.
Đang chuẩn bị xoay người rời đi.
Sau khi nhìn thấy một trai một gái bên cạnh, anh cực kỳ ngạc nhiên.
Thì ra một nam một nữ này không phải ai xa lạ.
Là Tân Noãn và bạn trai của cô ta đã sỉ nhục anh khi anh còn nghèo phải đi làm ở công trường hồi nửa năm trước.
“Mẹ nó, Trần Khiêm?”
Vốn dĩ Tân Noãn còn khoanh tay, bây giờ nhìn thấy Trần Khiêm, thì cười mỉa mai nói.
“Sao thế? Lão Trần, cậu biết Tổng giám đốc Tần và Tổng giám đốc Lý à. Ha ha, cậu của Tổng giám đốc Lý là người phụ trách một công ty lớn ở đây, tôi đang đàm phán dự án với họ đấy!”
Dương Huy nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK