“Thành phố lớn nhất của khu tam giác là Thiên Thành. Ở đó kinh tế phát triển, thế lực đông đảo, quá hỗn tạp, nếu chúng ta bước chân vào, sẽ khó mà có chỗ chen chân!"
“Nhưng cách đó khoảng mười kilomet, là một trấn nhỏ ngoại ô Thiên Thành, tên là thị trấn Tháp Câu. Nơi này tương đối phát triển, chúng ta có thể bắt đầu phát triển từ đây! Anh, em có một số tiền, có thể thành lập một doanh nghiệp nhỏ! Xây dựng chỗ đứng trước đãi”
Thẩm Vạn Sơn nói.
Trần Khiêm phất tay: “Tôi không cần doanh nghiệp loại nhỏ, tôi có thể cho cậu một số tiền, cậu đi thu mua một vài doanh nghiệp loại lớn. Đúng rồi, thị trấn Tháp Câu đã có gì rồi?”
“Nếu nói đến phát triển thì là một nhà máy chế biến dược liệu. Nhà máy khá lớn, nhưng nếu mua thì phải cần khá nhiều tiền!”
Thẩm Vạn Sơn nói.
“Nhà máy dược liệu?”
Trần Khiêm vừa nghe là thấy thích ngay, đúng lúc. sau này chẳng những anh muốn tìm nhân sâm vua mà còn luyện chế những dược liệu bình thường hay sử dụng. Thế thì tiện quá!
Anh thầm nghĩ.
“Tiền thì tôi có thể mượn được, đợi sau khi mưa tạnh, chúng ta chạy sang đó đi!”
Trần Khiêm nói.
Một ngày sau.
Thị trấn Tháp Câu, trong một khách sạn nhỏ.
“Anh, đã mua được rồi!”
Thẩm Vạn Sơn đẩy cửa ra.
Vào chung với thằng Ba và thằng Năm.
“Nhanh vậy?”
Trần Khiêm cười hỏi.
“Khu khụ, anh đừng nhắc nữa. Từ lâu ông chủ của nhà máy sản xuất dược liệu này đã bị mấy thế lực địa phương quấy rầy, có muốn ngồi lâu hơn cũng không được. Em dùng cái giá thấp nhất để mua nhà máy và công ty. Bây giờ tiền của chúng ta còn dư lại một ít, đúng rồi, nếu công ty đã đổi chủ thì cũng nên đặt tên lại đúng không?”
Thẩm Vạn Sơn nói.
“Vậy đặt là Thiên Long đi!”
Trần Khiêm lạnh lùng nói.
“Thiên Long? Công ty Thiên Long, Tập đoàn Thiên Long? Nghe hay lắm, rất khí thế, em sẽ đi làm ngay. Hơn nữa anh, mấy anh em chúng em đã gom góp tiền mua lại trang viên mà lúc trước ông chủ cũ đã từng ở! Sau này anh cứ ở đó đi!”
Thẩm Vạn Sơn cười nói. “Không cưỡng ép đó chứ?”
Trần Khiêm biết Thẩm Vạn Sơn có bao nhiêu tiền, có thể mua được một mảnh vườn không?
“Không có... Tuyệt đối không hề! Ông chủ đó hoàn toàn tự nguyện!”
Trước khi đi, Trần Khiêm đã từng dặn dò, lúc mua công ty không được cưỡng ép người ta. Mặc dù Thẩm Vạn Sơn nóng tính nhưng cũng không đến mức như vậy.
“Vậy thì tôi yên tâm rồi. Ngoài ra, Vạn Sơn này, các cậu cũng dọn đến trang viên đi, như vậy thì tôi cũng có bạn!”
Trần Khiêm nói: “Đi, chúng ta đến trang viên xem thử”
“Đi thôi!"
Danh Sách Chương: