Dùng đèn pha để chiếu vào, cảm giác hơi rợn người.
Sau khi thắp đèn dầu xung quanh thì bên trong sảnh mới sáng lên.
“Nhìn thế này thì không phải cổ mộ, mà giống như: một nơi cất giữ đồ đạc hơn. Đây chắc là những thứ được. cất giữ sau khi xây dựng nên!”
Một năm qua, Tân Nhã cũng hay đi từ Nam ra Bắc với đội khảo sát, vì vậy nên cũng có chút kinh nghiệm
Cô ta chỉ vào hộp đá, nói. “ừm
Trần Khiêm cũng đồng ý, gật đầu.
“Anh Trần Huyền, anh mau đến xem, những thứ vẽ trên mấy bức bích họa này thật sự rất kì lạt”
Thẩm Mộng Tuyết hét lên.
Đi qua xem, quả thực rất kì lạ.
Những bức bích họa này giống như vẽ lại cuộc sống của người dân ở đây khi đó, nhưng lại xuất hiện một số người có hình thù quái dị.
Nói thế nào nhỉ, nhìn lướt qua thì những bức bích họa này giống như đang miêu tả một câu chuyện về những thứ ẩn giấu trong căn phòng đá này.
Thấy Tần Nhã đang tập trung tinh thần để xem.
Trần Khiêm hỏi: “Tiểu Nhã, có phải cô hiểu được không?”
“Anh... Anh gọi tôi là gì?” 'Tần Nhã hoàn hồn, ngơ ngẩn nhìn Trần Khiêm.
“À à, tôi nghe Mộng Tuyết gọi cô là Tiểu Nhã, tôi... tôi cũng không biết cô tên là gì!”
“Tôi tên Tân Nhãt” Vừa rồi, tìm Tân Nhã không khỏi khẽ run lên.
Nhưng vẫn quay về vấn đề chính:
“Tôi có thể hiểu được chút ít những bức bích họa này, nhưng thật sự rất kì lạ. Bức bích họa đầu tiên, hình như muốn nói, một vài năm trước ở đây đã xảy ra một chuyện rất quái dị, chính là có xác chết kì lạ từ trên trời rơi xuống!”
“Những xác chết này mặc quần áo hình thù kỳ dị, dáng dấp cũng hơi kì lạ, dường như bọn họ chết rất thảm, từ trên trời rơi xuống. Khi đó đã gây nên chấn động rất lớn, người dân địa phương mê tín, tin rằng những xác chết này là thiên binh, nên xây mộ cho bọn họ! Tiến hành thờ cúng!”
Tần Nhã giải thích.
“Thật không thể tin được, sao lại có xác chết từ trên trời rơi xuống chứ, chắc là bọn họ cố tình thần thánh hóa rồi"
“Bức thứ hai, cũng kể về chuyện của những thiên binh này. Hình như có một thiên binh rất thần bí, không giống với những xác thiên binh khác. Hình như vị này được đối xử rất đặc biệt, thi thể của ông ấy được đối xử như một vị vua, lúc chuyển ông ấy đi, người dân dọc. đường đều cúi đầu quỳ lạy! Giống như tế bái vị thân của họ một lần nữa vậy!”
“Ngoài ra, xác của ông ấy còn được phát hiện trên một cây đại thụ từ trên trời rơi xuống!”
Tân Nhã cũng cảm thấy chuyện này như nghìn lẻ một đêm.
“Nhưng tôi thấy, đưa đi thế nào, có hai cái quan tài mà?”
Lúc này, Thẩm Mộng Tuyết nói.
“Bức thứ ba hình như đưa ra lời giải thích, trong một cái quan tài khác chắc là giấu một người phụ nữ mặc đồ. trắng, bà ấy vô cùng xinh đẹp, lúc tất cả mọi người nhìn thấy thi thể nữ này thì kinh ngạc không thôi. Bà ấy chết rất thanh thản, cũng được phát hiện trên cây đại thụ như vị thiên binh thần bí vừa nấy, người phụ nữ đồ trắng nằm sấp trên người vị thiên binh thần bí kia, hai người chắc là người yêu, nên được chôn cất cùng nhau!”
“Trong ngày hôm đó, đất nước này đã tổ chức nghỉ thức an táng long trọng cho hai vị thần này!”
Danh Sách Chương: