Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âm thanh của hai người họ cũng mang theo sự kinh sợ tới cực độ.
Còn Trần Khiêm, từ lâu đã phát hiện ra bà ta rồi.
Lúc này anh mới lạnh lùng nhìn qua đó.
Liên nhìn thấy ở trên một cồn cát khác, một con quái vật tóc tai bay tán loạn trong gió, hai mắt màu xanh lá đang chầm chậm bò ra.
“Bà ta” có kết cấu xương khá giống với con người, nhìn rõ hơn một chút thì thật sự giống một con người.
Lưỡi của “bà ta” đang trïu xuống đất, bên trên đầy những vết xước.
Vừa học nói theo tiếng người vừa bò về hướng Trần Khiêm.
“Sơn Dương bà bài!!”
Ông Bàng bị dọa tới quỳ rụp xuống đất, không ngừng vái lạy.
“Tìm ngươi suốt một ngày một đêm, cuối cùng ngươi cũng chịu mò ra rồi!”
Trân Khiêm lạnh lùng nói. Tru𝘆ện ha𝘆? Tìⅿ nga𝘆 𝑡rang chính _ 𝑡r ùⅿ𝑡ru𝘆ện﹒𝚅𝙉 _
Với tốc độ của Trần Khiêm, bây giờ chắc hẳn đang dừng ở khoảng giữa của sa mạc rồi.
Chỉ có điều, sau khi bước vào sa mạc không lâu. Trần Khiêm đã phát hiện ra con súc vật này rồi.
Nếu là trước đây, Trần Khiêm sẽ lựa chọn cách trực tiếp trốn khỏi nó để nhanh chóng đi tiếp.
Nhưng bây giờ không thể như vậy được, Tân Nhã còn ở phía sau.
Con súc sinh này chuyên ra tay với người du lịch, hơn nữa nó cũng không hề dễ đối phó.
Sợ rằng Tần Nhã sẽ gặp nguy hiểm nên Trần Khiêm chỉ có thể tìm tới chỗ cô ta.
Đương nhiên con súc sinh này cũng nhìn thấy Trần Khiêm, đôi mắt cũng như thể tóe ra lửa vậy.
Không ngừng phun ra thứ nước màu xanh. “Các người đi trước đi, để tôi đối phó với nó!”
Trân Khiêm quay đầu nói với mấy người giáo sư Dương.
Giáo sư Dương gật đầu.
“Hừ, không phải chỉ là một con súc sinh thôi sao? Có gì mà đáng sợ cơ chứ? Tân Nhã, em yên tâm, anh sẽ bảo vệ em, nhìn anh đánh chết nó này!”
Lý Vạn Hào lấy súng từ trong túi ra rồi gạt lẫy cò, nhắm về phía con vật kia.
Món hời này không thể để cho tình địch của anh ta đoạt được.
Tuy nhiên con vật kì quái này trúng đạn xong thì chẳng bị sao cả.
Bởi vì da của nó thật sự vô cùng dày. “Gì vậy?”
Lý Vạn Hào ngây ngốc không tin vào mắt mình.
“Gừ
Nhưng con quái vật kia đã bị kích động, nó bay nhanh về phía Lý Vạn Hào.
Tay nắm chặt lấy cổ áo Lý Vạn Hào, quảng anh ta lên không trung.
Ngã đập mạnh xuống đồi cát, Lý Vạn Hào cảm thấy cổ họng hơi tanh ngọt, rồi phun ra đầy máu tươi.
“Lực mạnh quái”
Giáo sư Dương bị dọa tới mặt mũi tái mét, dẫn theo. đám học sinh của mình lùi về phía sau.
Tất nhiên mục tiêu của con quái vật kia chính là Trần Khiêm, nó đã cảm thấy sát khí vô cùng mạnh mẽ từ phía anh.
Liền quay người lại nhảy bổ về phía Trần Khiêm.
Bịch!
Trần Khiêm một cước đá văng nó ra, mặc dù người nó được bao quanh một lớp da dày tuy nhiên dưới cú đòn đầy sức mạnh của một bán Tông sư như Trần Khiêm, nó cũng phải ngã rạp trên mặt đất, kêu gào thảm thiết.
Bốn chân khua loạn trên mặt đất.
“Anh trai, anh phải cẩn thận đấy!”
'Tân Nhã không hề chạy, lúc này cô ta chỉ đứng yên đó nhắc nhở anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK