Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Khiêm chẳng muốn trả lời vấn đề này, tại sao anh phải cho bọn họ biết chứ!
Sau đó, anh lạnh lùng xoay người rời đi trước ánh mắt chết lặng của bọn họ.
Sau khi ra ngoài, trước tiên Trần Khiêm dùng điện thoại gọi cho Lý Chấn Quốc.
Anh thuật lại tình hình hiện tại của mình. Tốt nhất là bảo ông ấy đến đón mình, gặp mặt nói chuyện, nhanh chóng giải quyết triệt để chuyện này.
Lý Chấn Quốc vừa nghe đã kinh sợ.
Đâu còn thái độ thờ ơ.
Trần Khiêm cúp máy, gửi định vị cho ông ấy, sau đó đi tới nhà Tô Tử Nguyệt.
Khi đi ngang qua cổng trường tiểu học Hi Vọng.
Trần Khiêm bỗng dừng lại.
Bởi vì phía trước có một đám đông vây kín, còn có một hàng xe sang trọng chăn đường.
Bên cạnh là một chiếc taxi bị đập nát, tiếng kêu rên không. ngừng truyền ra từ giữa đám đông.
Rõ ràng là có người bị đánh.
Trần Khiêm thấy chiếc xe sang trọng này trông rất quen, một lát sau thì sợ hết hồn. Đó không phải Từ Đại Nguyên thì là ai?
Không ngờ ông ta lại đuổi theo!
Trần Khiêm cũng nhận ra chiếc taxi bị đập nát kia, đúng là chiếc xe chở mình tới đây!
Mọi người vây xem xung quanh đều đứng bên cạnh trơ mắt nhìn.
Trần Khiêm căng thẳng, nhìn xuyên qua đám đông thì thấy đúng là tài xế chở mình đang bị đánh.
Người bọ bị đánh tới nỗi mặt đầy máu tươi, nằm rạp trên đất.
"Mẹ nó, mày có nói không? Mày chở con đàn bà đê tiện và thăng oät khốn khiếp kia, bây giờ bọn nó đang ở đâu?"
Tiếng quát lạnh lẽo của Từ Đại Nguyên vang lên.
"Từ đại ca, ngài tha cho tôi đi, tôi thật sự không biết, nếu. biết thì tôi đã nói cho ngài rồi!"
Tài xế nằm rạp trên đất cầu xin.
"Bọn họ xuống xe ở đây, sau đó tôi không biết họ đi đâu!" "Đệch, còn cứng mồm cứng miệng, đánh tiếp đi!"
Đám đàn em vung gậy đánh.
Bọn chúng lại đánh thêm vài phút, mọi người vây xem đều nổi da gà.
Mà tài xế bị đánh đến ngất lịm vẫn nói là không biết.
Trần Khiêm đứng bên cạnh nhìn, toàn thân run lên vì giận.
Đồng thời, anh tài xế này thật sự khiến Trần Khiêm rất cảm động.
Vì sao lại cảm động?
Bởi vì anh ta chở mấy người Trần Khiêm đến gần cổng khu nhà lều, sao có thể không biết mình đi đâu!
Nhưng hiển nhiên ông anh tài xế này không khai gì cả.
"Đệch, lập tức tìm người thân của tên tài xế này cho tao. Chắc chắn là nó biết! Mẹ kiếp, còn muốn lừa tao, không được thì xử cả nhà nói!"
Từ Đại Nguyên chửi thề.
"Mọi người nghe đây, hôm nay có ai gặp một người phụ nữ xinh đẹp dẫn theo một đứa bé và một thằng nhóc hai mươi tuổi không? Nếu nói ra nhà họ Từ sẽ thưởng hậu hĩnh, còn không thì sẽ rơi vào kết cục như tên này!"
Từ Đại Nguyên ngang ngược chỉ tay:
"Hừ, người đâu, rút gân tay gân chân tại chỗ cho tao!"
"Dừng tay!!!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK