Đang nhìn Tổng giám đốc Quách trên sân khấu.
Không biết tại sao cô ta bỗng cảm thấy hoảng sợ.
Cô ta căng thẳng kéo cánh tay bạn trai Lý Lương bên cạnh: "Anh Lương, nhân vật tầm cỡ mà ông ta muốn mời là ai?"
"Làm sao anh biết được? Em không thấy mọi người đều đang hỏi sao?"
Thái độ của Lý Lương chẳng tốt đẹp gì, dù sao lần này Hầu Hiểu Hà gây chuyện, ngay cả ba mình cũng biết.
Hầu Hiểu Hà ấm ức không nói nữa.
Nói thật là hôm nay được tham gia sự kiện lớn này, ban đầu cô ta rất hào hứng vì có thể quen biết nhiều đại gia.
Nhưng trong lòng cứ thấp thỏm bất an.
Bởi vì hình như lúc nấy Trần Khiêm nhận một cuộc gọi, người gọi điện cho cậu ta cũng là Tổng giám đốc Quách.
Chẳng biết có phải cùng một người hay không.
Nhưng ngẫm lại thì cảm thấy làm sao có thể chứt
Trần Khiêm là ai, cùng lắm là nhờ có bạn thân từ nhỏ nên mới quen biết Tổng giám đốc Quách. Nếu không có người bạn kia, cậu ta chẳng là cái thá gì!
Nghĩ như vậy, Hầu Hiểu Hà yên tâm hơn nhiều.
"Ha ha, nhắc đến nhân vật tầm cỡ này, có rất nhiều chuyện để nói. Hai vị khách quý đến từ Kim Lăng hôm nay là Tổng giám đốc Lâm và con gái của ông ấy rất quen thuộc với nhân vật tầm cỡ này!"
Tổng giám đốc Quách mỉm cười lên tiếng.
Tổng giám đốc Lâm nở nụ cười kiêu ngạo.
Còn con gái của tổng giám đốc Lâm thì thoáng biến sắc, còn hơi hồi hộp.
"Ai da, Tổng giám đốc Quách, ông đừng úp úp mở mở nữa, mau nói xem nhân vật tâm cỡ này là ai?”
Có người thấy Tổng giám đốc Quách tỏ ra thần bí thì cực kỳ tò mò.
"Thế này nhé, tôi gợi ý cho mọi người. Mọi người đều biết cậu ấy, cậu ấy chính là chủ sở hữu biệt thự Vân Đỉnh - căn biệt thự xa hoa nhất Kim Lăng, là đại gia đầy thực lực tình Giang Nam, chủ tịch tập đoàn lớn mạnh nhất Kim Lăng!"
Tổng giám đốc Quách có phần hưng phấn. "AI Ông ta vừa dứt lời, bên dưới sân khấu ồ lên.
"Mẹ ơi! Tôi biết rồi, là cậu Trần phố Kim Lăng phải không?"
"Sao có thể chứ, cậu Trần phố Kim Lăng đến Thục Xuyên chúng ta rồi hả?"
không lý nào lại mời được cậu Trần phố Kim Lăng đúng không?"
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Rõ ràng là phần lớn doanh nhân giàu có cho. rằng tổng giám đốc Quách đang khoác lác.
E rằng ông ta còn chẳng có phương thức liên lạc của người ta ấy chứ?
"Tổng giám đốc Quách nói như vậy chỉ vì muốn mượn nhà họ Lâm ở Kim Lăng bám víu vào cậu Trần, muốn mượn tên cậu Trần làm chỗ dựa cho mình mà thôi!"
Trong khi đó, Lý Lương dưới sân khấu đang phân tích như đúng rồi.
"Nhưng tôi nghe nói Tổng giám đốc Quách đảm nhận một số dự án của cậu Trần số Kim Lăng, phải chăng ông ta thật sự có quan hệ với cậu Trần?"
Mấy tên cậu ấm nhà giàu cũng thảo luận bên cạnh Lý Lương.
"Hiểu Hà, Văn Văn, chẳng phải hai em là từ Kim Lăng tới sao? Hẳn là các em hiểu rõ cậu Trần phố Kim Lăng nhỉ?"
Lý Lương không tiện tỏ thái độ với Hầu Hiểu Hà trước mặt người ngoài.
Hầu Hiểu Hà và Vương Văn đều lắc đầu: "Bọn em chỉ nghe bạn học nói cậu ấy rất giỏi, ở Kim Lăng ai cũng nghe tên cậu Trần phố Kim Lăng, nhưng không biết gì về cậu ấy cả."
"Văn Văn, hay là cậu hỏi bạn học ngày trước đi. Lúc nấy tớ vội quá, làm rơi vỡ di động mất rồi!"
Đám cậu ấm nhà giàu đều đang hứng thú tán gẫu, mình là người Kim Lăng, nếu không thể tiếp chuyện về đề tài cậu Trần thì xấu hổ lắm.
Vương Văn gật đầu.
Sau đó tìm điện thoại, nhưng bỗng giật mình Ôi trời, tớ để quên túi xách trên xe Trần khiêm rồi.
Danh Sách Chương: