Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Công trường này làm gì có ai? Chẳng phải anh nói bác dâu Cả đang ở đây sao!”
Lúc Dương Tiểu Bối đến mới thấy cả công trường trống không.
Đúng vậy, vì khoảng thời gian trước, khoản vay của bác Cả xảy ra vấn đề rất nghiêm trọng, cho nên việc phát triển công trường này phải dừng lại.
Lễ bàn giao hôm nay diễn ra ở đây.
Nhưng không ngờ lại chẳng có một bóng người.
“Bác dâu Cả? Hừ, bác gái của cô đang đợi cô ở bên trong đấy!"
Vừa nãy sắc mặt Dương Diệp còn khóc lóc mà giờ đã thay đổi rồi.
Lạnh lùng nhìn Dương Tiểu Bối. “Dương Diệp, anh có ý gì?”
Lúc này Dương Tiểu Bối mới cảm giác được chuyện có hơi sai sai.
“Không có ý gì cả, cô đã đến đây rồi thì đi vào với tôi đi!”
Đột nhiên Dương Diệp khóa cửa xe.
Dương Tiểu Bối cau mày, nhàn nhạt ni lậy được, đã không có chuyện gì thì tôi gọi cho bác Sinh, nói với ông ấy ổn cả rồi!"
Vừa lấy điện thoại ra đã bị Dương Diệp giật mất.
Cũng chính lúc này, có một nhóm người từ trong nhà hoang chạy ra bao vây cả chiếc xe.
“Xuống xe đi, em gái ngoan của anh!” Dương Diệp lạnh lùng cười.
“Dương Diệp, anh lừa tôi đến đây, hợp tác với mấy người bác Cả cùng nhau lừa tôi đến đây? Dương Diệp, anh có biết anh đang làm gì không?”
Dương Tiểu Bối nói.
“Việc đã đến nước này, tao không quan tâm được nhiều thế, cơ nghiệp của gia tộc chắc chắn sẽ không rơi vào tay con đàn bà đê tiện như mày đâu, chắc chắn sẽ không!”
Dương Diệp hét lên.
“Mày có biết không, từ nhỏ đến lớn, tao cố gắng lấy lòng bà nội. Vì để làm bà vui mà tao vắt óc suy nghĩ, khó khăn lắm mới có được tất cả như ngày hôm nay. Theo như kế hoạch ban đầu thì tao sẽ trở thành người thừa kế của gia tộc, cơ nghiệp của gia tộc cũng sẽ do tao với ba tao lo liệu!”
“Mày có biết không, thứ tao chờ đợi chính là ngày này, tao sẽ trở thành người thừa kế trẻ tuổi nhất của gia tộc! Thế nhưng Dương Tiểu Bối mày đã khiến cho tất cả cố gắng và tưởng tượng của tao tan thành mây khói!
“Mày có biết không hải!!!”
Dương Diệp hơi quá khích.
Dù sao thì anh ta cũng rất rõ hành động hiện tại của mình điên cuồng như thế nào.
Nhưng vì tương lai của mình, anh ta chẳng còn cách nào cả.
Anh ta với mẹ đã hết cách rồi. Hết hi vọng thừa kế nhà họ Dương.
Hơn nữa còn đắc tội với Dương Tiểu Bối và nhà họ Trần vô cùng quyền lực.
Có thể hình dung được cuộc sống tương lai của nhà mình sẽ như thế nào.
“Dương Tiểu Bối, tao sẽ không cho mày bất cứ cơ hội nào để trả thù bọn tao, mày nghĩ cũng đừng nghĩ tới!”
Dương Diệp lại hét lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK