“Hả? Lạ vậy, sao anh Đại Đầu lại đi sau lưng thằng nhóc đó vậy, mẹ nó, chẳng phải là thăng nhóc đi ra ngoài hay sao?”
“Đúng vậy, thằng nhóc đó kêu người, lại kêu anh Đại Đầu, nhưng sao thấy lạ lạ?”
Có vài người bàn tán sôi nổi.
Sau đó, tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn, giống như vừa được thấy một cảnh tượng khó tin.
Âm ầm ầm! Nghe tiếng bước chân dồn dập.
Một nhóm vệ sĩ áo đen, còn có rất nhiều cậu ấm, mọi người đều bước đến.
Tóm lại là cực kỳ hoành tráng.
Mà Lý Hồng Phong cũng ngơ ngác.
Chưa kể đến những vệ sĩ áo đen khí chất không tầm thường kia, mà nhóm cậu ấm này, trông có vẻ như là những người không thể trêu vào.
“Cậu Trần, tên Đại Đầu này là người chống lưng cho Lý Hồng Phong, em đưa đến rồi!”
Bạch Tiểu Phi bước về phía trước, ngồi kế bên Trân Khiêm nói.
“Cậu... Cậu Trần! Tôi có mắt mà không có tròng, tìm nhầm người để hợp tác, mong cậu tốt bụng nhân từ, tha cho tôi!”
Đại Đầu hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng giờ đây lại sốt ruột đến đẫm mồ hôi, vội vã khom lưng liên tục, nói.
Xem ra ông ta đã thấy được cái lợi và cái hại.
“Anh Đại Đầu, sao anh lại khách sáo với thằng nhóc này quá vậy?”
Lý Hồng Phong buồn bực nói.
Bốp!
Đại Đầu giơ tay tát lên mặt ông ta: “Mẹ nó, mày xem thử mày đã gây ra chuyện gì đi, chọc đến cậu Trần, tao thấy mày tự làm tự chịu đi nhé! Đợi sau này xem tao có xử mày không!”
“Chuyện gì thế? Các cậu thấy không, hình như ban nấy anh Đại Đầu khom lưng với Trần Khiêm thì phải?”
Chàng trai bên cạnh Điền Phỉ nói.
“Đúng rồi, chuyện gì xảy ra vậy, hơn nữa các cậu có nghe được ban nãy Đại Đầu gọi Trần Khiêm là gì không? Ồn quá nên tôi không nghe được chữ gì!”
Có cô gái cũng ngạc nhiên nói.
“Nghe không rõ, không biết chuyện gì xảy ra cải"
Sau đó thì, Điền Phỉ càng không nghe thấy bên Trần Khiêm đang nói gì.
Chỉ thấy sau Trần Khiêm vỗ võ lên đầu Lý Hồng Phong đang nằm dưới đất, hiển nhiên không biết vì chuyện gì mà sợ chết khiếp, rồi đút tay vào túi sau đó đưa một đám người rời đi.
Mà Đại Đầu thì chạy sau lưng đi tiễn.
Rất nhiều khách cũng đi theo sau, muốn ra ngoài xem tình thế này.
Bởi vì cú ngoặt này làm mọi người rất bất ngờ.
Đặc biệt mọi người càng muốn biết, cuối cùng ông lớn này là ai.
Vì thế các chàng trai và cô gái đều nhất trí đuổi theo.
“Điền Phi, Điền Phỉ, chúng ta cũng ra ngoài xem thử đi? Mọi người nghe xem, người bên ngoài đang reo lên đó, không biết có chuyện gì nữa?” Các cô gái cũng không kiên nhẫn nổi nữa. Điền Phỉ ngập ngừng rồi gật đầu. Cô ta cũng tò mò.
Cảnh tượng ban nãy, làm cằm cô ta sắp rớt xuống đất.
Bạn nghĩ đi, một người mà ấn tượng đầu tiên là một thằng nghèo, thậm chí bạn còn chưa bao giờ xem anh ta là cái thá gì.
Bỗng dưng lại lợi hại như vậy.
Cô gái nào chẳng thấy kinh ngạc.
Đặc biệt là kết hợp với những chuyện trước mắt, Điền Phỉ cũng không bình tĩnh nổi nữa.
Vài người chạy ra ngoài.
Danh Sách Chương: