Tiểu... Tiểu Phi?
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nói hơi run run.
Người này không phải Trân Khiêm còn có thể là ai.
'Trần Khiêm, thầy Quỷ còn có Vân Hạo Thiên bước vào lại vừa vặn bắt gặp cảnh tượng này.
Vân Hạo Thiên nhìn thấy các đột viên đánh nhau liên định xử lí.
Lại cảm nhận rõ ràng Trần Khiêm đứng cạnh ông ta đột nhiên toát ra một luồng khí lạnh, làm ông ta sợ đến mức nuốt hết mấy lời mình và định nói lại.
Trời ạ, cậu nhóc kia lại quen biết cậu Trần sao?
Viền mắt Trần Khiêm hơi hơi ửng hồng.
Chàng trai đang bị đánh trước mắt này là người anh em tốt Bạch Tiểu Phi của Trần Khiêm đây mà!
Nếu không phải anh nhìn kĩ thì cũng không nhận ra Tiểu Phi với biết bao vết thương che kín khuôn mặt như vậy.
Ồ? Hóa ra là đội trưởng Vân đó à!
Lúc này, thấy Vân Hạo Thiên đã đến đây, mấy người Mã Phong vẫn nể mặt mà dừng tay lại.
Anh.
Giây phút Bạch Tiểu Phi đang chật vật quỳ trên sàn nhìn thấy Trần Khiêm.
Toàn thân chấn động.
Một giây sau, những giọt nước mắt tủi nhục như dòng lũ tràn đê thi nhau trút xuống.
Anh! Bạch Tiểu Phi khóc hô. Tiểu Phi, mau đứng lên!
Trần Khiêm vội vàng chạy tới đỡ lấy Bạch Tiểu Phi đứng lên.
Nói thật, nếu ở nơi khác thì sợ rằng đám người này đã đầu rơi máu chảy rồi, chỉ là có Vân Hạo Thiên đứng tại đây, anh tin Vân Hạo Thiên sẽ đòi lại công bằng cho người anh em của mình.
Dĩ nhiên, mặc kệ thứ công bằng này ông ta có lấy được hay không thì chuyện này đều sẽ không dễ dàng kết thúc.
Bởi tính cách hiện tại của Trần Khiêm chính là như vậy, bất kể là ai làm sai, cũng không cần phải biết người đối diện là ai, chỉ cần là kẻ nào bắt nạt anh em của mình, dù có là người bên mình có lỗi trước, thì người đối diện cũng phải trả một cái giá thật đắt.
Vân Hạo Thiên vừa nhận ra quan hệ giữa Bạch Tiểu Phi và Trần Khiêm liền vô cùng giận dữ.
Ông ta lập tức răn dạy đám người Mã Phong.
Nhưng đám Mã Phong mới không thèm sợ Vân Hạo Thiên đâu.
Khà Khà, đội trưởng Vân này, ông nạt bọn tôi làm gì, có giỏi thì đi mà tìm đội trưởng Chu ấy, chúng tôi chỉ nghe lời của đội trưởng Chu thôi. Hơn nữa bọn tôi dạy dỗ người của đội huấn luyện bên chúng tôi, đây cũng đâu phải chỗ cho ông dạy đâu nào!
Mã Phong cười lạnh nói.
Chống lưng cho bọn họ đương nhiên là Chu Vân Phi, mà phía sau Chu Vân Phi là ai đương nhiên không cần phải nói nhiều rồi.
Lời này lập tức khiến Vân Hạo Thiên tức đến không. thốt lên câu.
Thầy Quỷ vội vàng đỡ Bạch Tiểu Phi, giúp Bạch Tiểu Phi ngồi xuống nghỉ một lát.
Không ngờ Mã Phong lại quay qua nháy mắt với mấy tên bè đảng đứng sau lưng.
Lập tức, một tên nhóc dẫn đầu chạy tới chỗ Bạch Tiểu Phi đang định ngồi xuống.
Ngại ghê á, chỗ này có người ngồi rồi!
Nói xong, cả đám bắt đầu phá lên cười nhạo. Các người... Thầy Quỷ nhìn thấu tất cả.
Ông ta lại nhanh nhẹn đỡ Bạch Tiểu Phi sang một bên ghế khác.
Vừa mới chuẩn bị ngồi xuống.
Ấy ngại quá, chỗ này cũng có người ngồi rồi! Lại có một tên giành đến ngồi xuống trước. Trân Khiêm nhíu mày.
Lúc này anh liếc sang Chu Vân Phi vẫn ngồi một bên không hề suy chuyển chậm rãi ăn cơm.
Cũng hiểu ra là có chuyện gì rồi.
Quả thực khó có thể tưởng tượng tổ chức Long của mấy người lại là như vậy!
Liên tiếp đỡ Bạch Tiểu Phi ngồi xuống mấy vị trí nhưng đều bị những người này giành trước, thầy Quỷ liền tức giận mỉa mai.
Thế nên ông ta không thể làm gì khác hơn là đỡ lấy để anh ta ngồi xuống một chỗ nơi cửa ra vào.
'Tên Mã Phong hai tay cắm vào túi cười khẩy.
Hăn ta định chơi lại chiêu cũ vội xông lên: Xin lỗi nhé... BốpII!
Mã Phong xông đến nhưng vừa mới mở miệng thì một cái tát quất thẳng vào mặt hắn ta.
Á
Cả người Mã Phong bay vút ra ngoài, liên tiếp đập đổ hơn mười cái bàn ăn mới dừng.
Răng trong miệng rơi lả tả xuống đất.
Nửa khuôn mặt cũng lõm vào bên trong.
Một cái tát này đập cho mặt hắn ta biến hình.
Người ra tay chính là Trần Khiêm.
'Trần Khiêm cắm một tay vào túi, tay còn lại giơ lên phủi phủi lớp bụi hư vô trên người, anh nhìn tất cả họ viên đang kinh ngạc rồi cất lời:
Xin lỗi nha, mới nãy hơi ngứa tay!
Danh Sách Chương: