Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ba, do con sai, chuyện này đều do con mà ra Trần Cận Đông cùng cả nhà đi đến phòng sách.
Chuyện này thật sự khiến Trần Cận Đông bất ngờ.
Lúc này, Trần Khiêm đã mở miệng nhận lỗi.
“Không, Tiểu Khiêm, đây không phải là mấu chốt của vấn đề, mấy năm trước ông con có nhắc đến Mạc Trường Không của nhà họ Mạc. Ông ta là một kẻ tham lam, ông nội con từng đụng độ với ông ta. Đây cũng là nguyên nhân mà nhà họ Trần chuyển từ Hoa Hạ đến Nam Dương, chính là để tránh tên Mạc Trường Không này!”
Trần Cận Đông đáp.
“Cho nên, cho dù hôm nay ông ta không đến vì nhà họ Long thì ngày mai có thể là vì nhà họ Lý, họ Triệu báo thùi”
Trần Cận Đông khẽ nhíu mày.
“Ba, đây có phải là lí do vì sao trước khi đến nhà họ Mạc ba lo lắng không?”
Trần Khiêm hình như nghe ba mình nói, nếu không phải bất đắc dĩ, sẽ không đến cầu cứu nhà họ Mạc, cũng không muốn có bất cứ liên hệ nào với nhà họ Mạc. Trần Cận Đông ưu phiền gật đầu.
"Tiểu Khiêm, con chỉ biết trước đây có một gia tộc ngang cơ với nhà họ Trần chúng ta là nhà họ Phương. Ba con thật ra không kể với con, bốn mươi năm trước, có ba gia tộc lớn ngang nhau, ngoài nhà họ Phương còn có nhà họ Mộ Dung. Nhưng nhà Mộ Dung nay đã đổi tên thành nhà họ Mạc. Mẹ nói vậy con hiểu không?”
Lúc này, mẹ anh mới nói. Trần Khiêm khẽ gật đầu.
"Haiz, vậy nhưng nếu không có nhà họ Mạc giúp đỡ, chúng ta chắc chắn không thể đối phó với hội Thái Dương, cũng không tìm được chú Hai của con. Vậy thì không cách nào biết được bí mật lớn của chú Hai"
Trần Cận Đông nặng nề đập bàn.
"Ba, con vẫn không hiểu, rốt cuộc lời nguyền nhà họ Trần mà trước đây ba nhắc đến là gì? Nhà họ Trần của chúng ta hùng mạnh như vậy, sao có thể nói diệt vong là diệt vong?"
“Hơn nữa, Mạc Trường Không nếu muốn trả thù cũng chưa chắc được. Không lẽ nhà họ Trần chúng †a sẽ phải đổi thành họ Mạc như nhà Mộ Dung vậy sao?”
Trần Hiểu lúc này mới nói: “Con vẫn không thể tin được!”
Trần Cận Đông khoát tay: “Đúng vậy, cho dù ông ta muốn báo thù nhà họ Trần, nhưng với thực lực của ông ta, không thể biến nhà họ Trần chúng ta thành họ Mạc giống như nhà Mộ Dung được. Nhưng mà ông ta sẽ tìm cách giá họa cho chúng tal”
“Cho dù có tổn thất nặng, ba cũng không lo, chỉ cần tìm được chú Hai con, cho dù có bị tiêu diệt, chúng ta cũng có thể sống dậy mạnh mẽ, hơn nữa có thể vĩnh viễn xưng bá. Ba nói vậy các con hiểu chứ? Bằng không, ba lo trong vòng mười năm, không, không cần đến mười năm, nhà họ Trần sẽ diệt vong!”
Trần Cận Đông lắc đầu: “Cho nên, bắt buộc phải tìm được chú Hai, bắt buộc phải nhờ vào nhà họ Mạc!”
Trần Khiêm hiểu, cho dù có nói gì ba cũng sẽ không tiết lộ lời nguyền kia.
“Ba, chẳng lẽ chia cho ông ta một nửa tài sản? Ha ha, ông ta quản nổi không?”
Trần Hiểu không phục nói: “Vậy thì con sẽ đấu với ông ta. Con không tin với thế lực khổng lồ của mình ở Bắc Phi, con không thể đối phó với Mạc Trường Không?"
"Chị ơi, ba lúc này không nói đến việc đấu với Mạc Trường Không, mà chúng ta hiện tại nhất định phải hợp tác với nhà họ Mạc, ngoài ra thì không còn cách nào khác!"
Trần Khiêm nói.
“Nhưng mà làm cách nào? Nhà họ Mạc bây giờ chắc cũng không tiếp tục hợp tác với chúng ta nữa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK