Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng mấy chốc, Hứa Minh Tâm đã tới trường học, sau khi xuống xe, cô nhìn ba người họ đi xa.
Cô có chút không cam lòng, sau này cô sẽ không tốt bụng giữ Tiết Hoa ngủ lại trong nhà nữa, để cô ta bớt mơ tưởng đến người đàn ông của mình.
Cô không nhịn được gọi điện cho Bạch Thư Hân.
"Thư Hân, nếu như có người cướp người đàn ông của cậu thì sao?"
"Người đàn ông của cậu có thái độ gì?"
"Tất nhiên là không bị lay chuyển rồi."
"Thế cậu còn đợi cái gì? Mau đánh trả đi, đúng lúc sắp tới tiết thanh minh, đốt cho cô ta ít vàng mã, cô ta quả là liều lĩnh."1
"Vốn dĩ tớ vẫn chưa có dũng khí mấy, giờ nghe cậu nói những lời này, tớ can đảm lên nhiều rồi. Yên tâm đi, tớ tuyệt đối sẽ không lùi bước."
Hứa Minh Tâm nắm chặt bàn tay nhỏ, cố lấy dũng khí nói.


Cô đi vào lớp, ngồi học cô cũng hơi lơ đãng, cứ nhớ về chuyện của Tiết Hoa.
Cô lén gửi tin nhắn cho Khương Tuấn, xác định tối nay lại sắp đi xã giao.
Cô còn hỏi cả thời gian địa chỉ, rồi bảo anh ấy giữ bí mật, đừng nói cho Cố Gia Huy biết, cô bảo là muốn chuẩn bị cho Cố Gia Huy một bất ngờ.
Ngay sau đó, Khương Tuấn đã ngầm hiểu được, anh ấy bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.
Buổi tối tan học, cô nhận được cuộc gọi của Cố Gia Huy, anh bảo tối nay còn phải đi xã giao, Tiết Hoa muốn giúp anh, không thể qua dạy thêm, anh bảo cô buổi tối đi nghỉ sớm một chút.
Tất nhiên là cô ngoan ngoãn đồng ý, nhưng cô lại chạy tới cửa khách sạn Zeus rồi.
Bây giờ cô cũng là người giàu, cho nên có thể ra vào tự do.
Cô ăn một ít đồ ăn ở tầng dưới, ung dung chờ đợi.
Nếu cô đoán không nhầm, Tiết Hoa sẽ không đòi tiền, cái cô ta muốn chắc chắn là Cố Gia Huy.


Cô tuyệt đối không thể để cho chuyện này xảy ra.
Hứa Minh Tâm đợi đến mười một giờ, cô đã ăn vài lượt rồi, cuối cùng nhìn thấy đám Cố Gia Huy từ trên tầng đi xuống.
Bọn họ đang trò chuyện ở cửa.
"Tổng giám đốc Cố, anh tìm được người uống giỏi như này ở đâu đấy? Lần này thật sự là uống đến thoải mái, lần sau có cơ hội, tôi vẫn muốn luận bàn với anh!"
"Tôi hoan nghênh bất kỳ lúc nào."
Cố Gia Huy khách sáo nói.
"Hai người đúng là trai tài gái sắc, tổng giám đốc Cố, anh lại chưa có bạn gái, chi bằng thu người đẹp này vào túi đi, tôi thấy hai người rất xứng đôi đấy."
Tiết Hoa nghe thấy câu này, trong lòng vui vẻ, cô ta nhìn Cố Gia Huy với vẻ mặt ngượng ngùng.
Cố Gia Huy hoàn toàn chưa cúi mặt nhìn cô ta cái nào, mà là thản nhiên nhíu mày, không nhanh không chậm nói: "Tổng giám đốc Đỗ đùa rồi."


"Tôi không đùa, tôi nói nghiêm túc đấy."
Tổng giám đốc Đỗ vỗ vai Cố Gia Huy, sau đó cười sang sảng rồi xoay người rời đi.
Sau khi thấy đối phương lên xe, Cố Gia Huy cũng chuẩn bị đi, không ngờ Tiết Hoa đứng không vững, mềm nhũn ngã vào lòng Cố Gia Huy.
Hành động này khiến cho lòng Khương Tuấn run lên.
Anh ấy vội vàng tiến lên muốn đỡ, nhưng mà lại bị Cố Gia Huy ngăn cản.
"Cậu đi lên xe chờ tôi trước đi, cô Tiết uống nhiều rồi, tôi chờ cô ấy tỉnh."
Khương Tuấn nghe vậy thì trợn tròn mắt, không dám tin lời này lại được nói ra từ trong miệng Cố Gia Huy.
Ông chủ nhà anh ấy cấm dục ăn cỏ mà, không phải sao? Đối với oanh oanh yến yến nhào vào ôm, anh chưa bao giờ nhìn thêm một cái, hôm nay là thế nào vậy?
Lẽ nào... ông chủ không nhịn được, muốn khai trai?


Thế cô Hứa phải làm sao?
Khương Tuấn nóng lòng như lửa đốt, anh ấy không chịu đi, anh ấy nói nhấn mạnh: "Ông chủ, cô Hứa vẫn đang ở nhà chờ anh."
"Tôi đã bảo cô ấy đi ngủ sớm rồi, cậu đi lên xe chờ tôi trước, không có lệnh của tôi không được xuống xe."
"Nhưng mà..."
"Còn không mau đi?"
Cố Gia Huy tỏ thái độ cứng rắn, anh lạnh giọng nói.
Khương Tuấn không tiện lên tiếng, đành phải tức giận rời đi.
Nhưng mà anh ấy càng nghĩ càng tức, cuối cùng là không kiềm chế được, gọi điện cho Hứa Minh Tâm.
Hứa Minh Tâm đang trốn ở bên trong, khẩn trương cao độ, điện thoại bất ngờ reo lên, dọa cô giật cả mình.
Giờ này, đã là đêm khuya, khách sạn không có người nào nữa.


Cố Gia Huy nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh nhìn vào trong góc, liền trông thấy bóng người nhỏ nhắn xinh xắn mặc áo khoác màu đen.
Tiết Hoa cũng muốn nhìn qua, nhưng bị anh ngăn lại.
"Cô Tiết, ra kia nghỉ ngơi một lát đi."
Anh chủ động tỏ vẻ săn đón, Tiết Hoa mở cờ trong bụng, vội vàng thuận thế dựa vào chỗ khuỷu tay anh, đi tới cái ghế ở bên cạnh ngồi.
Còn Hứa Minh Tâm thì vội vàng cúp điện thoại, cô nhắn lại cho Khương Tuấn một tin nhắn, nói là bây giờ mình không tiện nghe máy.
Khương Tuấn nhắn lại, bảo cô mau đi tới khách sạn Zeus, ông chủ uống say rồi, một mình anh ấy không chống đỡ được.
Hứa Minh Tâm nhìn tin nhắn, trong lòng cũng sắp tức điên rồi.
Có Gia Huy lại không có uống nhiều, chẳng qua người đẹp này tính kế, đúng là anh sắp không chống đỡ được nữa rồi.


Vốn dĩ, cô còn cho rằng Cố Gia Huy là một người đàn ông tốt, giờ xem ra đều là chó má hết!1
Mẹ nó, thế mà lại dám trắng trợn như vậy, coi cô là người chết à!
Cô hận không thể xông lên ngay bây giờ, nhưng cô sợ mình không có bằng chứng xác thực, nên chỉ có thể trốn trong góc cầm thực đơn che mặt mình lại.
Cách đó không xa, Tiết Hoa tựa vào lòng Cố Gia Huy, cô ta nói: "Tổng giám đốc Cố, tôi uống nhiều rượu quá, đầu đau như muốn nứt ra, anh day cho tôi được không?"
"Lần này cô đã vì tôi, nhìn cô thế này, tôi cũng rất áy náy."
Cố Gia Huy thản nhiên nói, anh không từ chối, anh đưa tay lên vuốt nhẹ lên trán cô ta.
Tiết Hoa vui chết đi được, lúc đầu cô còn tưởng Cố Gia Huy là chính nhân quân tử gì gì đó, rất khó bắt được, không ngờ anh là ngụy quân tử, bản lĩnh mặt ngoài tỏ vẻ vậy thôi.
Sớm biết cô ta đã không quan sát lâu như vậy, uổng công lãng phí nhiều thời gian như vậy, ra tay sớm một chút, có khi cô chính là bà Cố từ lâu rồi!


"Anh Cố, anh từng nói là anh muốn báo đáp tôi, không biết anh có còn giữ lời không?"
"Tất nhiên là giữ lời rồi, cô muốn cái gì, thù lao bao nhiêu tôi cũng sẽ trả cô." "Tôi không cần tiền." Tiết Hoa ngồi dậy, cô ta nhìn anh với đôi mắt ẩn chứa tình cảm và đưa tình. Cô ta đánh bạo, nắm lấy tay của Cố Gia Huy, chân thành thâm tình nói: "Tôi cảm mến anh Cố hết lòng, ngay từ ánh mắt đầu tiên tôi đã thích anh rồi. Nhưng khổ nỗi có cô Hứa, tôi vẫn không dám
bày tỏ tâm ý của tôi."
"Anh Cố, nếu anh đã nói là muốn báo đáp tôi, vậy anh... có thể cho Tiết Hoa một cơ hội không? Tôi không có yêu cầu gì khác, tôi chỉ hy vọng có một cơ hội cạnh tranh công bằng với cô Hứa."
"Cô tự tin thế à, cô có thể thắng được Hứa Minh Tâm, giành được tôi sao?"
"Cái đó là tất nhiên."
Tiết Hoa nở nụ cười, cô ta nói giọng nhất định phải được.
Cô ta đưa cánh tay trắng nõn ra ôm lấy cổ Cố Gia Huy, cơ thể đầy hương thơm chủ động tới gần.


Cố Gia Huy lập tức nhíu mày, anh nhíu mày lướt qua, sau đó nhanh chóng dãn ra như ban đầu.
Mặc dù mùi nước hoa trên người cô ta không hề nồng, nhưng anh lại không thích tí nào.
Cô nhóc Hứa Minh Tâm kia vẫn tốt hơn, cô không dùng nước hoa, trên người chỉ có mùi hương thoang thoảng của sữa tắm, là hương sữa.
Giống như em bé vậy, trông... rất ngon miệng.
Tiết Hoa thấy anh vẫn chưa từ chối, trong lòng quyết định biện pháp, tối nay nhất định phải nhân cơ hội này bắt lấy Cố Gia Huy. Cô ta mỉm cười nói: "Anh Cố tôn quý như này, tất nhiên phải cưới một người phụ nữ xứng đôi. Lý lịch của tôi anh cũng thấy rồi, lại nói tiếng tôi tốt nghiệp đại học, có hai học vị giống anh, chỉ số thông minh điểm này là phù hợp với anh Cố."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK