Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Trưa mai anh có muốn chúng ta cùng ăn cơm không? Tôi vẫn còn vấn đề không hiểu."



"Tôi đến trường tìm em."



"Ừ nha!"



Hứa Minh Tâm cười hì hì gật đầu.



...



Ngày hôm sau, Hứa Minh Tâm đến trường, thành công nộp bài về nhà.



Lúc tan học buổi trưa, Ngôn Hải đến tìm mình, anh ta nói: "Anh đã nhìn thấy bài tập của em ở văn phòng giáo viên, viết rất tốt, không ngờ em lại thông minh như vậy, giảng một ít là hiểu."



Ngôn Hiếu vươn ta ra sờ đầu cô.



Hứa Minh Tâm được khen, vui vẻ cười, đương nhiên cô cũng không quên đây là công lao của cậu ba Cố.



"Hì hì, bởi vì em đã tìm được một đại thần!"



Ngôn Hải nghe vậy thì mỉm cười, anh ta cho rằng Hứa Minh Tâm đang nói mình.



Cô nhìn thời gian, Cố Gia Huy sắp đến rồi.



Cô phải đến giao lộ phía trước chờ anh.



Cô tạm biệt Ngôn Hải, không ngờ Ngôn Hải cũng đi về phía đó.



Hai người vừa đi vừa trò chuyện, ở giao lộ, xe ô tô của Cố Gia Huy đã đậu ở đó từ lâu.



Cách con đường, Cố Gia Huy nhìn thấy hai người kia vừa nói vừa cười, anh không khỏi nhíu mày.



Anh nhíu mày, xuống xe.



Hứa Minh Tâm thấy anh đi tới, vẫy vẫy tay rồi nói: "Giới thiệu với anh một người, anh ấy tên là Cố Gia Huy."



"Cố Gia Huy ư?"



Đứa con thứ ba nhà họ Cố, tính tình lập dị, nghe đâu khuôn mặt xấu xí, không ngờ điều này là thật.



Đây là lần đầu tiên Ngôn Hải gặp Cố Gia Huy, anh ta bị vết sẹo trên mặt Cố Gia Huy dọa sợ.



Có lẽ chính vì nguyên do Cố Gia Huy có diện mạo xấu xí, cho nên có nghĩ thế nào thì Ngôn Hải cũng không nghĩ rằng Hứa Minh Tâm và anh là vợ chồng chưa cưới, phản ứng đầu tiên của anh ta là...



"Chào chú."



Khuôn mặt Cố Gia Huy lập tức trầm xuống, giọng nói cũng ầm trầm: "Cậu nói gì?"



"Mọi người đều biết, Hứa An Kỳ chị của Minh Tâm sắp gả vào nhà họ Cố, chú là chú ba của Cố Tử Vị, cũng chính là chú ba của Minh Tâm. Tôi và Minh Tâm cùng thế hệ, căn cứ vào bối phận, dù sao thì tôi cũng phải gọi chú một tiếng chú."



Hứa Minh Tâm nghe thấy như vậy, không nén nổi buồn cười.



"Chào chú ba."



Cô dí dỏm gọi một tiếng, mặt tươi như hoa, hai mắt sáng long lanh, giống như ngôi sao sáng nhất.



Cố Gia Huy nghe thấy câu này, anh hơi bị nghẹn.



Vai vế lớn, tuổi tác lớn, chưa chắc đã là chuyện tốt!



Cô vợ nhỏ yểu điệu gọi anh là chú ba, sao anh lại bực thế nhỉ?



Anh rất hy vọng, Hứa Minh Tâm có thể gọi anh một tiếng ông xã!



"Mông còn đau không?"



Vẻ mặt Cố Gia Huy bình tĩnh, không khách khí hỏi.



Hứa Minh Tâm lập tức bĩu môi, nhắc tới cái mông, hình như cảm giác còn đau âm ỷ.



"Cậu là nhóc con ở đâu?"



"Bố tôi là Ngôn Dương, nhà chúng tôi làm về mỹ phẩm."



Lúc này Cố Gia Huy mới nhớ ra, vương quốc mỹ phẩm lớn nhất ở Kinh Đô, chính là nhà họ Ngôn.



Nói như vậy, Ngôn Hải cũng coi như là nhân vật có máu mặt.



Hứa Minh Tâm cũng hơi sửng sốt, làm về mỹ phẩm họ Ngôn, Kinh Đô cũng chỉ có một nhà!



Lai lịch của Ngôn Hải lại lớn như vậy, từ trước đến nay cô đều không biết!



"Anh là con nhà giàu à?"



"Tất cả đều là công lao của bố tôi, chú đến tìm Minh Tâm để đi ăn cơm à? Tôi nắm rõ khu vực này lắm, chi bằng tôi làm chủ nhà, mời chú nếm thử món ngon ở gần đại học Kinh Đô nhé?"



Ngôn Hải khiêm tốn có lý, làm cho Cố Gia Huy không tìm ra khuyết điểm gì.



Ngôn Hải nói ra xuất thân, là để có thể khiến Cố Gia Huy nghiêm chỉnh với mình.



Một hậu bối dốc sức thể hiện mình trước mặt trưởng bối nhà gái, còn có thể có ý gì đây?



Đó chắc chắn là thích Hứa Minh Tâm rồi!



Hứa Minh Tâm đần độn này, chẳng nhẽ vẫn không nhìn ra à?



Cố Gia Huy nhíu chặt chân mày đến mỗi sắp có thể kẹp chết cảruồi già ruồi trẻ rồi. Bên anh thì cảm nhận được nguy cơ nồng đậm, nhưng cô nhóc Hứa Minh Tâm kia vẫn mở to mắt nhìn mình, không ngừng gật đầu: "Chú, Minh Tâm dẫn chú đi ăn đồ ăn ngon nhé!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK