Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng Hứa Văn Mạnh cũng phải ứng lại, khoảnh khắc nhìn thấy Cố Gia Huy, trái tim ông ta đập loạn xạ.



Ông ta vội vàng đứng dậy, nhanh chóng gọi người giúp việc đến quát mắng: “Khách đến chơi mà còn không nhìn thấy à? Còn không mau đi rót trà đi? Cậu đây chắc hẳn là cậu ba nhà họ Cố rồi, sao cậu lại đột nhiên ghé thăm thế này. Mời ngồi, mời ngồi!”



Sau đó, ông ta lo lắng nháy mắt với Hứa An Kỳ, ra hiệu cho cô ta nhanh chóng rời đi.



Cố Gia Huy đưa Hứa Minh Tâm đến tận nhà thăm hỏi, chắc chắn là nhằm vào chuyện hôm qua.



Hứa An Kỳ cũng không phải con ngốc, cô ta vội vàng quay người rời đi, thế nhưng ngay lập tức bị Cố Gia Huy gọi lại.



“Từ từ đã.”



Chỉ vỏn vẹn 3 chữ ngắn gọn nhưng vang bên tai bọn họ như một sự ép buộc không thể nào ngó lơ.



Hai chân của Hứa An Kỳ như đang đeo chì vậy, thậm chí cô ta còn không bước được nửa bước, cả người cứng đờ đứng im tại chỗ.



Cô ta nhìn Trần Hiểu Vân với ánh mắt cầu cứu, Trần Hiểu Vân kéo cô ta lại bên cạnh mình, mỉm cười nói: “Cậu ba đã đến chơi thì mau ngồi xuống nói chuyện. Cậu ba hôm nay đến đây là vì chuyện kết hôn phải không?”



Cố Gia Huy không thèm để ý đến mấy lời hỏi han của bọn họ, trực tiếp kéo Hứa Minh Tâm ngồi xuống.



Anh ung dung ngồi xuống, vắt chéo chân, mặc dù ngồi xuống khiến anh thấp hơn ba người họ cả nửa người, thế nhưng khí thế ngút trời của anh đủ để nghiền nát bọn họ.



Anh lạnh lùng nhìn lướt qua ba người đó, cuối cùng nhìn thẳng vào Hứa An Kỳ.



“Vợ tôi bị người ta đánh, tôi đến đây để gặp mặt hung thủ.”



Nghe thấy câu nói này, trái tim Hứa Văn Mạnh như bị bóp nghẹt.



“Cậu ba thật biết nói đùa, hai chị em chơi đùa với nhau không biết nặng nhẹ thôi mà, chuyện này… chuyện này sao có thể coi là đánh nhau được?”



“Thì ra chỉ là chơi đùa với nhau, vậy thì đúng ra tôi không nên nói chuyện nghiêm trọng đến mức vậy.”



“Đúng, đúng thế, chỉ là chơi đùa với nhau thôi! An Kỳ, con còn không mau xin lỗi em gái đi.”



Hứa An Kỳ có chút không đành lòng, thế nhưng hiện tại cô ta vẫn chưa phải là người nhà họ Cố. Cho dù biết Cố Gia Huy chỉ là “con hổ giấy” trong nhà họ Cố, không được cưng chiều, thế nhưng cô ta cũng không thể đắc tội với anh được.



Hơn nữa, khi nhìn thấy vết sẹo dữ tợn trên khuôn mặt của Cố Gia Huy, cô ta cảm thấy vô cùng sợ hãi, nhìn anh giống như ác quỷ vậy.



Nếu như cô ta bị biến thành bộ dạng như vậy, thà rằng cô ta chết đi còn hơn!



Cô ta chậm rãi đi về phía trước, lúng túng nói: “Chị xin lỗi, do chị không biết để ý mức độ nghiêm trọng.”



Nghe được lời xin lỗi này, Hứa Minh Tâm biết rằng cô ta không hề can tâm tình nguyện, thế nhưng chuyện này cũng coi như có phương án giải quyết rồi.



Cô kéo bàn tay to lớn của Cố Gia Huy, khẽ nói: “Chúng ta quay về thôi, được không?”



Cố Gia Huy không trả lời cô mà kéo cô đứng dậy, hành động ấy khiến cô thở phào nhẹ nhõm.



Cuối cùng sự việc cũng coi như kết thúc rồi.



Thế nhưng…



Anh lại kéo cô đến trước mặt Hứa An Kỳ, nói: “Minh Tâm, em làm cho tôi xem hôm qua hai người đã chơi đùa với nhau thế nào. Cô ta làm như nào với em thì em làm lại y hệt như thế, tôi rất có hứng thú với cách hai chị em chơi đùa đấy.”



“Cậu ba Cố?” Cô ngây người, ý của anh là muốn cô tát trả lại cô ta sao?



“Sao vậy, có vấn đề gì à?” Anh siết chặt đôi bàn tay nhỏ bé lạnh toát của cô: “Dù trời có sập thì vẫn còn có chồng em giúp em chống đỡ, em sợ gì chứ?”



Khi nghe được câu nói này của anh, trái tim Hứa Minh Tâm cảm thấy thật ấm áp.



Cảm giác được người khác bảo vệ thật tốt, cảm giác này khiến cho cô cảm thấy lâng lâng!



Nếu Cố Gia Huy đã nói như vậy, thì Hứa Minh Tâm cũng sẽ lấy hết can đảm, trả lại cái tát ngày hôm qua.



Cùng lắm thì sau này cô cùng Cố Gia Huy chịu khổ cũng chẳng sao cả!



Cảm nhận được động tác của cô, Hứa An Kỳ liên tục lùi lại phía sau.



Cô ta kinh hãi lắc đầu, giận dữ nói: “Cô không được tát tôi, cô dựa vào đâu mà dám đánh tôi hả? Tôi là con gái cành vàng lá ngọc nhà họ Hứa, tôi là mợ chủ tương lai nhà họ Cố đấy! Cô không được phép đánh tôi!”



Cô ta vội vàng trốn sau lưng Hứa Văn Mạnh.



Hứa Văn Mạnh vô cùng căng thẳng. Lúc trước, trợ lý của Cố Gia Huy là Khương Tuấn đã đến tìm ông ta nói một lần, nói rằng Hứa Minh Tâm là người phụ nữ Cố Gia Huy yêu thương, là con dâu tương lai của nhà họ Cố, nếu như nhà họ Hứa còn dám bắt nạt Hứa Minh Tâm một lần nữa thì Cố Gia Huy sẽ không khách sáo nữa.



Lúc đó, ông ta hoàn toàn không để tâm đến chuyện đó, không ngờ rằng chưa được bao lâu, con gái của ông ta lại gặp phải rắc rối!



Nếu như Hứa An Kỳ bị đánh, đương nhiên ông ta sẽ cảm giác đau đớn vô cùng.



Ông ta đứng dậy, nhìn Hứa Minh Tâm rồi nói: “Minh Tâm, con thử thuyết phục cậu ba Cố, bỏ qua chuyện này có được không? An Kỳ làm sai, bố thay mặt con bé xin lỗi con, được không?”



Trong lúc Hứa Minh Tâm đang do dự, giọng nói lạnh lùng của Cố Gia Huy vang lên từ phía sau.



“Minh Tâm, cô ta đối xử với em thế nào, em đáp trả lại như thế. Ông Hứa, nếu như vợ của tôi có làm gì sai thì tôi cũng gửi lời xin lỗi ông trước.”



Cố Gia Huy vừa dứt lời, Hứa Văn Mạnh cũng cứng họng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK