Mục lục
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh nói xong, phát hiện Hứa Minh Tâm im lặng không nói gì, anh không nhịn được liền hỏi: "Em sao thế? Sao tự nhiên lại im lặng vậy?"
"Tôi đang nghĩ... tôi phải đáp lại chút gì đó... anh có tiền có thế, tướng mạo lại đẹp trai, tôi cũng không giúp được anh cái gì. Cuộc sống sinh hoạt hàng ngày thì chú An thạo nhất, đầu bếp nấu ăn cũng thành thạo nhất, tôi... hình như tôi không có bản lĩnh gì đặc biệt, để bảo vệ anh cái gì..."
"Đi sâu vào lòng tôi, em là giỏi nhất."
Cố Gia Huy nói, tám chữ gõ vào lòng Hứa Minh Tâm, khiến cho cơ thể cô khẽ run.
Đi sâu vào lòng tôi...
Em là giỏi nhất...
Người đặt ở đầu quả tim, là không có bất cứ đạo lý gì.
Em không cần quá hoàn mỹ, bởi vì trong mắt anh, Hứa Minh Tâm đã đã là người tuyệt nhất rồi.


"Cố Gia Huy, tôi sắp bị anh chiều hư rồi..."
Cô nghẹn ngào nói, mũi cay cay, hốc mắt nóng lên rưng răng nước mắt, làm ướt hàng mi.
Cố Gia Huy và Ngôn Dương đều chiều vợ giống nhau, nhưng Cố Gia Huy không có khoa trương như thế, anh rất kín đáo.
Ngôn Dương thích treo hết lời nói ở khóe miệng, lời nói và việc làm đều rất thẳng thắn, trước công chúng, cho dù Thẩm Tuệ có làm sai, ông ta vẫn sẽ đứng về phía Thẩm Tuệ, bản thân có thể chịu ấm ức, nhưng bà xã thì không được chịu ấm ức.
Còn Cố Gia Huy, anh rất lý trí, thỉnh thoảng anh thể hiện rõ ràng trước mặt người ta, đó cũng là để xây dựng địa vị cho cô, ví dụ như ở hội nghị ban giám đốc trước kia, anh trắng trợn cho cô tham dự hội nghị cấp cao.
Anh không ra tay còn may, vừa ra tay một cái, thì sẽ khiến cô trở thành người hạnh phúc nhất thế giới.
Ngôn Dương và Thẩm Tuệ là sống ở một thế giới, trong một cái tần số.
Mà chênh lệch giữa bọn họ quá lớn, nhiều lần cô đã muốn từ bỏ, là Cố Gia huy chủ động hòa vào cuộc sống của cô, tiếp nhận tất cả của cô, chứng minh bọn họ có thể ở bên nhau.


Anh không cảm thấy ấm ức, anh đi đến nơi mà cô từng đi qua, ăn thực phẩm rác mà cô thích ăn.
Đi siêu thị cũng sẽ mua kem que cái lưỡi xanh cho cô, sẽ đi qua một cửa hàng đồ ăn vặt mới mở, đặc biệt mua đồ ăn cho cô.
Anh có thể bỏ xuống dáng vẻ, trà trộn vào trong đoàn người xếp hàng.
Bỏ xuống thân phận cao cao tại thượng, anh chỉ là một người đàn ông thương yêu vợ chưa cưới đứng trên phố mà thôi.
Anh sẽ không quá tự đề cao bản thân, cũng sẽ không nói chuyện với mình bằng giọng điệu chỉ tay năm ngón, anh luôn ôn hòa nhã nhặn.
Tuy thỉnh thoảng hai người có vài mâu thuẫn nhỏ, nóng nảy, nhưng phần lớp là anh làm hòa trước, còn mình chỉ chiều theo đó, dỗ anh một chút là được.
Chính vì có sự cố gắng không ngừng của Cố Gia Huy, mới làm cho cô càng thêm kiên định rằng cô có thể ở bên anh, hơn nữa cô còn có suy nghĩ sau này sẽ rất hạnh phúc, nên cô mới phấn đấu tiến lên như vậy, cô muốn lột xác thành con bướm, vỗ cánh bay bên cạnh anh!


"Cậu ba Cố, anh còn nhớ câu chuyện công tử ốc anh kể với tôi lần trước không? Tôi đã nghĩ được phần tiếp rồi, anh có muốn nghe không?"
Giọng nói của cô thật nhỏ, rất là dịu dàng.
"Ừm."
Anh bật ra tiếng từ khoang mũi, trầm ấm dễ nghe.
"Thiếu nữ đó đã nhặt được ốc, ốc hóa thành công tử để báo ơn. Rất nhiều người đều nói rằng bọn họ không hợp, người yêu khác biệt, công tử ốc rất hoàn hảo, biết phép thuật, cái gì cũng có. Thiếu nữ cũng từng hoài nghi, cô ất nghĩ rằng tiếp tục đoạn tình cảm này thì cũng sẽ không có kết quả tốt." "Nhưng công tử ốc lại tin tưởng cô ấy, tin rằng cô ấy là người tốt nhất, người bên cạnh đều không bằng. Thiếu nữ bị tẩy não, thật lòng nghĩ rằng mình cố gắng cố gắng, cũng có thể biến thành tiểu tiên nữ. Cho nên, thiếu nữ trở nên hết sức chăm chỉ, cuối cùng có một ngày sẽ lên như diều gặp gió, sát cánh cùng công tử ốc đối mặt với những
lời gièm pha đó."
"Cô ấy tin rằng, những lời không hay ngày xưa, rồi sẽ trở thành lời chúc phúc. Cô ấy muốn nói cho công tử ốc rằng, tin tưởng cô ấy có được không?"


"Cô ấy tin rằng, những lời không hay ngày xưa, rồi sẽ trở thành lời chúc phúc. Cô ấy muốn nói cho công tử ốc rằng, tin tưởng cô ấy có được không?"
"Được, tôi tin, tôi tin em sẽ trở nên tuyệt vời hơn."
"Cố Gia Huy, chuyện may mắn nhất đời này của tôi, chính là gặp được anh."
"Hóa ra tình cảm không cần rầm rộ, bên nhau đến già còn tốt hơn, cảm ơn anh đã cho tôi tình cảm như thế này."
"Thế thì có phải em cần cảm ơn tôi không, cho tôi một gia đình?"
Cố Gia Huy ấm áp nói.
Hứa Minh Tâm nghe vậy cũng mỉm cười.
Nói cho cùng, bọn họ đều là người trong lòng không có nhà, hai người ở với nhau, thì có một gia đình rồi.
Gia đình này rất ấm áp, cô sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ, để thực hiện.
Chỉ vì trong nhà có công tử ốc mà mình yêu nhất.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đợi Cố Gia Huy về đến nhà, Hứa Minh Tâm nằm trên lưng anh đã ngủ say rồi.


Anh không nhẫn tâm gọi cô dậy, anh đưa cô vào phòng ngủ.
Cố Gia Huy làm xong công việc đã là mười một giờ rồi, anh đành phải gọi cô nhóc dậy, để cô đi tắm.
Cô dịu mắt mơ màng, gật đầu liên tục, đi thẳng xuống giường, rồi bịch một tiếng đâm vào tường, bắn ngược lại.
Cô lại ngã xuống giường lần nữa, Cố Gia Huy ra tay thì không kịp nữa rồi, thấy trên trán cô bị đập đỏ, anh cũng không biết nên tức hay nên cười.
"Sao em không chú ý vậy?"
"Đau quá... giấc mơ này chân thực quá!"
"Còn mơ nữa, đi tắm rồi nghỉ ngơi. Có đau không, tôi xoa cho."
"Anh xoa thì không đau nữa, chờ anh xoa xong tôi sẽ đi tắm."
Hứa Minh Tâm hoàn toàn chưa tỉnh ngủ, cô giống như con mèo nhỏ ngây thơ, chui vào trong lòng Cố Gia Huy, cái đầu nhỏ gối lên đùi anh.
Cố Gia Huy không nhịn được mỉm cười bất đắc dĩ, ngón tay ấm áp xoa nhẹ trán cho cô.


Cố Gia Huy không nhịn được mỉm cười bất đắc dĩ, ngón tay ấm áp xoa nhẹ trán cho cô.
Cô đau nên nhíu mày, nhưng mà không mở mắt, ngủ tiếp.
Chẳng mấy chốc đã xoa xong, anh mềm lòng nói: "Nếu em thật sự quá mệt, thì ngủ luôn đi, không cần tắm nữa, dù sao tôi cũng không chê em."
"Không được... trời nóng rồi, sao có thể không tắm chứ. Anh tắm giúp tôi, tôi... tôi ngủ."
Cô vươn cánh tay ra, bám vào người Cố Gia Huy, nũng nịu nói.
"Ừm, tuân lệnh."
Sau đó, anh bế cô gái nhỏ lên, đi vào phòng tắm bắt đầu tắm rửa.
Vợ chồng son người ta đều là tắm uyên ương mỹ mỹ, khiến anh không dám cởi quần áo cho mình, sợ nếu mà cởi quần áo ra, tiện làm chuyện xấu, một giây sau liền biến thành sói.
Cho cô tắm nước ấm, mình còn phải dội nước lạnh để dập cơn nóng trong người.


Khi nào anh mới được trải nghiệm tắm uyên ương chân chính đây?
Mà giờ phút này, phòng làm việc riêng của Viên Hạo.
Chu Linh Như đã tìm đến tận nơi, người đại diện căn bản không ngăn được, cô ta là đại tiểu thư kiêu căng, nổi giận lên thì chính là một quả ớt.
Chu Linh Như nổi giận đùng đùng chỉ vào Viên Hạo đang trang điểm, anh ta có một trận quay phim vào tối nay, mười hai giờ bắt đầu, lát nữa phải đi rồi.
"Tại sao vẫn chưa bác bỏ tin đồn trên weibo? Weibo của anh không đăng tin mới, không chủ động tỏ rõ thái độ, cho dù phía truyền thông Thiên Nhau đã trả lời thay anh, các fan cũng sẽ không phục."
"Đây là sự thạt, tại sao tôi phải bác bỏ tin đồn?"
Viên Hạo thản nhiên nhíu mày nói hết, trong giọng nói lộ ra sự mất kiên nhẫn.
Chu Linh Như tức đến nỗi cả người run lên, cô ta ném thẳng cái điện thoại qua.


Đập trúng trán Viên Hạo.
Đập trúng trán Viên Hạo.
Cái ném này không nhẹ, lập tức tím luôn.
Trong lòng cô ta hung hăng run lên, cô ta định tiến lên kiểm tra tình trạng vết thương của anh ta, nhưng lại bị anh ta lạnh lùng từ chối.
"Cách xa tôi ra!" Bốn ngữ ngắn ngủi, mang theo hàn ý lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK