Chương 158
Bị Trương Tiểu Du cười làm cho xấu hổ, Lam Ngọc Anh đứng dậy khỏi ghế salon, đi chưa được mấy bước thì điện thoại đã reo, là Hoàng Trường Minh gọi tới, cô đỏ mặt che màn hình, chạy vào phòng tắm xong mới dám nghe. “Xuống nhà đi.”
Hoàng Trường Minh chỉ nói một câu như vậy.
Lam Ngọc Anh ngẩn người, lại chạy từ phòng tắm đến cửa sổ phòng ngủ, kéo rèm ra, quả nhiên thấy một chiếc Land Rover trắng đậu dưới nhà, cửa sổ ghế lái mở một nửa, còn có thể thấy tay anh đang để bên ngoài, ngón tay kẹp một điều thuốc.
Đến phòng bếp dạo một vòng, cô mới chầm chậm đi về phía cửa trước.
Thấy bạn thân đã bắt đầu xem bộ phim truyền hình mới nhất, Lam Ngọc Anh kiếm cớ, “Tớ đi đổ rác một chút!”
Cô từng bước từng bước chạy xuống, đèn cảm ứng cũng từng cái từng cái sáng lên.
Vừa đến cửa, Lam Ngọc Anh đã đứng tại chỗ thở hổn hển, chờ cho hơi thở ổn định mới đi ra ngoài, ném túi rác trong tay vào thùng rác bảy màu trước cổng, sau đó mới từng bước từng bước đi về phía chiếc Land Rover.
Mở cửa ghế lái phụ ngồi vào, điều thuốc trong tay Hoàng Trường Minh cũng đã tàn đến đầu lọc.
Lam Ngọc Anh nhìn anh gạt tàn thuốc, cửa sổ xe cũng bị đóng lại, mùi thuốc lá còn chưa tản đi hết.
Chiếc Land Rover vừa vặn dừng ở giữa hai hàng đèn đường, khuôn mặt Hoàng Trường Minh ở giữa nửa sáng nửa tối, cảm giác lập thể vô cùng mạnh mẽ.
Mấy câu trêu ghẹo của Trương Tiểu Du vậy mà vang lên lần nữa.
Tay trên đầu gối không khỏi nằm lại, Lam Ngọc Anh nuốt một cái, nghiêng mặt về phía anh. “Anh sao thế. Ưm!”
Toàn bộ câu nói tiếp theo đã bị nuốt lại trong nụ hôn của anh.
LamNgọc Anh ngửa đầu, cảm giác cả vòng eo của mình sắp bị anh vò trong tay.
Không khí trong lồng ngực anh càng ngày càng ít, mà Hoàng Trường Minh lại càng tấn công mãnh liệt, dần dần chỉ biết bị động hùa theo anh.
Cô có chút không chịu được, cả cơ thể ngả về phía sau, cả ót và lưng dán sát vào cửa kính xe.
Hoàng Trường Minh đặt trán trên người cô, giọng nói rất trầm, “Về ngủ với tôi.”
Lam Ngọc Anh giương mắt lên, mới phát hiện đôi mắt đen sâu tĩnh mịch đã đổi sắc từ lúc nào, ánh nhìn bên trong đều vô cùng nóng bỏng, mà mỗi hơi thở của anh đều làm cho da cô nóng bỏng theo. “Bạn thân em còn ở đây mà!” Lam Ngọc Anh cúi đầu, ngạc nhiên phát hiện ra giọng mình cũng khàn theo, “Ngày mai có hai người mỗi giới hạn cô ấy đi xem nhà, sẽ nhanh chóng tìm được một căn thích hợp thôi.” “Ừm, anh chịu khó chờ thêm hai ngày đi.”
Hoàng Trường Minh nghe vậy, liền trầm giọng cắt lời, “Không được, đợi thêm vài ngày thì người thân của em lại đến!”
Lam Ngọc Anh liếm môi một cái, người đàn ông này…
Sao lại biết rõ về cô như thế “Không đi theo tôi?” Hoàng Trường Minh ngồi thẳng người, đuôi lông mày từ từ nhưởng lên. “Thật sự không được mà..” Lam Ngọc Anh rất khó xử.
Hoàng Trường Minh lại lấy thêm một điều thuốc từ bao thuốc lá, cũng không châm thuốc vội, lòng bàn tay vuốt ve trên thân điều thuốc màu trắng, sau đó nói một câu rợn người, “Vậy thì làm trên xe, em có thể chọn một!”
Lam Ngọc Anh bị dọa sợ, theo bản năng rụt vai lại.
Trời ạ anh đang nói cái gì thế
Trương Tiểu Du còn đang xem phim trên tầng, mà kinh nghiệm làm trên xe trước đây xấu hổ như thế, bây giờ làm sao cô dám thử lại.
Tay Hoàng Trường Minh đặt trên vô lăng, vung vẩy bật lửa đốt thuốc.
Cố ý nhìn về phía cô, nhìn thấy tay cô xoắn xuýt, bắt đầu chầm chậm đếm số, “Ba.” “Hai…” “Một…”
Lam Ngọc Anh vô cùng lo lắng, một câu cũng không nói nên lời.
Hai thứ này thật sự không thể chọn một cái được đâu…
Khóe miệng Hoàng Trường Minh nhếch lên, trong mắt lóe lên cảm giác vừa lòng, “Ok, đi thôi.”
Lập tức, chiếc Land Rover lần nữa nổ máy, giống như trong chớp mắt liền phóng ra khỏi khu dân cư cũ.
Lam Ngọc Anh nhìn cảnh đêm nhiều màu xẹt qua kính cửa sổ, đành phải lấy điện thoại gửi tin nhắn cho bạn thân, nói dối có chút việc về muộn, bảo cô ngủ trước đi không cần chờ mình.