Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 788

Biểu cảm của Lam Ngọc Anh hơi hoang mang, hình như khi đến New York, lúc cô gặp được Nguyễn Phong, trong khoảnh khắc đang say rượu, anh ấy cũng đã từng nói với cô câu tương tự như thế, hơn nữa giọng nói cũng chứa đựng sự tự trách giống như anh bây giờ vậy.

Cô hơi ngẩng đầu lên thì nhìn thấy đầu lông mày của anh chau lại, trong mắt cũng hiện lên về áy nảy.

Lam Ngọc Anh im lặng nở nụ cười, sau đó cũng không tiếp tục tra hỏi thêm gì nữa, vừa rồi cô chỉ chợt nhớ tới mới mở miệng hỏi mà thôi, hơn nữa đây cũng đã là chuyện của quá khứ, cô không muốn cứ chạy theo nó mãi, nói đến cùng thì tương lai mới là thứ quan trọng hơn.

“Lại đây.”

Hoàng Trường Minh ôm cô, mũi chân của anh hơi nhón lên, sau đó dịch ghế ngồi sang một bên rồi chỉ vào một địa điểm trên, nói: “Nhìn đi, em có cảm thấy thích thành phố nào trên đây không, muốn đến chỗ nào thì nói, anh và con trai sẽ đi với em!”

Lam Ngọc Anh nghe xong lập tức dời mắt nhìn theo bút điện.

Nhìn theo hướng con chuột của anh hoạt động, cô mới phát hiện rằng ngoại trừ giao diện hồ sơ lúc đầu ra, phía dưới màn hình còn rất nhiều trang, tất cả đều là phần giới thiệu về nơi định cư của các quốc gia, thật không ngờ anh vừa mới nói ra quyết định này xong đã bắt đầu chuẩn bị rồi.

Ánh mắt của Lam Ngọc Anh bỗng nhiên trở nên tinh ranh, cô cố ý nói: “Canada?”

Cô thoáng liếc nhìn qua thì thấy đầu lông mày của Hoàng Trường Minh nhíu chặt lại, sau đó tiếp tục nói: “Ừm, em đã sống ở đó được bốn năm, cho nên khá quen thuộc, rất nhiều bạn bè của em cũng ở bên đó! Hơn nữa ban đêm ở bên đó cực kỳ đẹp, cứ như chỉ cần duỗi bàn tay ra là có thể chạm đến ngôi sao vậy, đến lúc đó Đậu Đậu nhất định sẽ rất thích!”

“. Lúc này Hoàng Trường Minh đã rất khó chịu.

Những lời cô nói phía sau nghe rất tuyệt, nhưng anh lại không hề bị hấp dẫn, ngược lại lúc cô nói đến câu “rất nhiều bạn bè”, trong lòng anh cũng đã đưa cái quốc gia và thành phố này vào danh sách đen.

Sao Hoàng Trường Minh lại không hiểu rõ bên trong cái gọi là rất nhiều bạn bè của cô còn có cả Diệp Tấn kia chứ!

Anh đâu có ngu mà chạy đến sống tại nơi ở của tình định.

Thấy cơ thể của anh đã cứng đờ hết cả lên, Lam Ngọc Anh vui vẻ nói: “Chọc anh thôi!”

Hoàng Trường Minh liếc xéo cô một cái, sau đó tức giận hừ một tiếng.

Lam Ngọc Anh buồn cười cầm lấy con chuột nhìn những quốc gia khác mà anh đã chọn, hai phút sau, cô lại nổi ý xấu nghiêng đầu tiếp tục trêu anh, nói: “Canada thật không được sao?”

“Ha ha…”

Thấy sắc mặt của anh đã trở nên đần thối, Lam Ngọc Anh bật cười một cách càn rỡ.

Khóe môi của Hoàng Trường Minh run rẩy, sau cùng duỗi tay khép cây bút điện lại rồi thuận tiện dùng khuỷu tay đẩy những thứ ở trên bàn sang một bên, sau đó ôm cô đặt lên trên bàn.

Cô dám trêu đùa anh nhiều lần như thế, không trừng trị là không được mà!

Mấy cúc áo sơ mi của Hoàng Trường Minh vốn đã được cởi ra từ trước, lúc này anh chỉ cần trực tiếp cởi áo ra, vò thành một cục rồi quăng xuống đất, sau đó bắt đầu xuống tay cởi đồ của cô ra.

Lam Ngọc Anh bị cơ thể vừa cao vừa to của anh đè bẹp, làm gì chống cự cho được, vì thế cô trở thành con dê mặc anh xâu xé, lúc này cô đột nhiên cảm thấy sợ, nhưng muộn rồi, dù có xin tha cũng vô dụng.

Chẳng mấy chốc, hơi lạnh từ máy điều hòa tỏa ra đã ập lên da thịt của cô.

“Đừng, chúng ta trở về phòng đi!”

Lam Ngọc Anh ngửa đầu thở hổn hển, giọng nói trở nên run run.

Hoàng Trường Minh lại củi người, bá đạo củi người thủ thỉ bên tại cô: “Phải ngay tại chỗ này!”

Tiếng kim loại từ đầu thắt của dây thắt lưng vang lên, sau đó nhiệt độ trong căn phòng càng lúc càng ấm lên.

Trong lúc ý thức của Lam Ngọc Anh đang vào trạng thái mê ly, cô liếc mắt nhìn sang những thứ được bày trên kệ sách, sau đó yên lặng giơ tay che kín hai mắt của mình lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK