Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 210

 

Hoàng Trường Minh cắn môi, sau đó cứng đơ mà nói ra hai chữ.

 

“Không phải.”

 

Sau đó anh đột nhiên quăn cái nĩa vứt vào thùng sát, “Không thích ăn thì có thể vứt đi.

 

“Không.” Lam Ngọc Anhmang bánh kem để lại vào trong, sau đó rất tỉ mỉ đóng gói nó lại, “Chỉ là ăn hơi no, đợi ngày mai mang về ăn tiếp.

 

Bất kể là phải hay không phải, cũng là tấm lòng của anh.

 

Trong đêm mưa gió mang về một cái bánh tinh tế như thế, cô càng muốn để lại từ từ thường thức.

 

Hoàng Trường Minhnhìn cô một cái, ở một góc gương mặt của anh mà cô không nhìn thấy được có một đôi môi khẽ nhích lên cười hạnh phúc, Chủ để bánh kem đã kết thúc, chỉ còn lại tiếng lửa đang cháy lên

 

Trông cái đêm dài mênh mông này, lại đang ở đất khách, trai đơn gái chiếc cùng ở chung một căn nhà gỗ nhỏ, đặc biệt là khi bọn họ đã kết thúc mối quan hệ đó, rốt cuộc vẫn là cảm thấy không được thoải mái.

 

Lam Ngọc Anhbắt đầu ôm đầu gọi ngồi tại chỗ, từ từ rồi, đầu óc trầm xuống.

 

Hoàng Trường Minhxem xét nét mặt, “Lam Ngọc

 

Anh, em sao thế?”

 

“Không có gì……” Lam Ngọc Anh lắc đầu, động tác có vẻ chậm chậm.

 

Toàn thân đều mềm nhũn ra, không biết có phải do nhịp độ thùng sát phát ra cao quá không, mà thấy có chút chóng mặt hoa mắt.

 

“Không sao?” Hoàng Trường Minh quay hàn gương mặt qua, đưa tay hưởng về cô, sờ vào trán liền thấy nóng hổi, khiến anh nhíu mày lại, ” Tại sao lại nóng thế này!”

 

Lông mày Lam Ngọc Anhkhẽ động, hình như nghe anh nói thế, hơi thờ lập tức thờ ra hơi nóng như lừa.

 

Hoàng Trường Minhđưa tay xuống, sở sở vai cô và cánh tay của cô, nhiệt độ đều cao đến mất khiến người ta giật mình, quần áo trên người đều ước hết cả rồi, đã bắt đầu có triệu chứng muốn bệnh, nhìn kỹ, gỗ má và mặt của cô đỏ ứng một cách bất thường.

 

Từ lúc xuống khỏi xe taxi, Lam Ngọc Anhđã cảm thấy có chút lạnh, sau đó dầm mưa một trận, không bệnh mới là lạ.

 

Hiện giờ đều mong chờ nhất là trời mau sáng, nhân viên sau khi mở cửa, có thể mau chóng quay về khách sạn thả mình trên giường……….

 

Đang mê man suy nghĩ như vậy, cảm giác như kế bên có tiếng soạt soạt như tiếng cởi áo.

 

Lam Ngọc Anh nhìn qua, ngay lập tức liền hoang mang, “Hoàng Trường Minh, anh tính làm gì.……….

 

Đang nói chuyện, áo sơ mi trên người Hoàng Trường Minh cũng đã cởi hết ra, thân thể cường tráng được ánh sáng ngọn lửa chiếu vào nhìn rất rõ.

 

Sau đó lại tiếp tục cởi dây nịch, tiếp sau đó vài giây cởi luôn cả cái quần tây, toàn thân trên dưới trên còn lại cái quần tứ giác…….

 

Sau khi cởi hết ra, anh đưa tay qua chỗ cô.

 

“Anh đừng có qua đây! Không được

 

Đối với Lam Ngọc Anhđôi tay đưa qua là móc vuốt ma quỷ có dùng đôi tay mình ôm lấy bản thân, thấp giọng là.

 

Nhưng cô làm sao có thể chống cự được sức mạnh của Hoàng Trường Minh, áo lem dài bên ngoài rất dễ dàng đã bị cởi xuống, áo cổ chữ T bên trong cũng bị lôi từ dưới lên trên rồi cởi ra, còn nhanh hơn so với lúc nãy anh tự cởi, nháy mắt một cái chỉ còn lại cái áo ngực, “Hoàng Trường Minh, đừng mà……………

 

“Kêu đủ chưa? Đã phát sốt thành ra như vậy, mà cổ họng còn là được lớn được!”

 

Hoàng Trường Minhthấp giọng trách móc, nhìn cô làm ra một bộ dáng giống như sắp bị cưỡng hiếp, anh tức đến mức muốn đánh cho một trận, “Em cho rằng trong đầu tôi chỉ toàn nghĩ đến mấy chuyện đó sao?”

 

“…….Chẳng lẽ không phải?” Lam Ngọc Anh cần môi hỏi ngược lại.

 

Hoàng Trường Minh thật sự là bị làm cho tức chết nghiến răng nói, “Lam Ngọc Anh, có phải em muốn bị ăn đòn không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK