Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 701

Đôi môi mỏng của Hoàng Trường Minh mím chặt. Lại giống hồi đi New York, anh sẽ không lặp lại sai lầm cũ. Vì vậy đôi mắt thâm thúy của anh liếc về phía cô: “Anh chỉ nói hai chúng ta, lúc nào nói dẫn nó theo?”

“Chúng ta đi xem phim thì Đậu Đậu phải làm sao bây giờ?” Lam Ngọc Anh cau mày, rầu rĩ mà nói: “Em có nói tối nay sẽ về nấu ăn cho nó…

Giọng của cô càng về sau càng nhỏ dần, bởi vì cô thấy vẻ mặt anh đang tối dần. Lam Ngọc Anh tiến lên hai bước, rồi cẩn thận mà hỏi: “Hoàng Trường Minh, anh lại không vui rồi sao?”

Hoàng Trường Minh hừ lạnh một tiếng, trong giọng điệu chứa đựng sự oán giận: “Cả ngày em dính lấy nó rồi, tối đi xem phim với anh một chút cũng không được à?”

Sự cạnh tranh tình cảm trần trụi này…

Lam Ngọc Anh đang đấu tranh khi bị anh nói vậy, cuối cùng cô đành gật đầu: “Được, em biết rồi…

“Ừ.” Vẻ mặt của Hoàng Trường Minh chuyển từ máy mù sang trời sáng.

Bàn tay to của anh dắt cô, rồi hai người sải bước đi tới chỗ chiếc Land Rover màu trắng ở bên ngoài tòa nhà văn phòng.

Từ cửa xoay của Hoàng Anh đi vào, Hoàng Trường Minh không hề buông tay cô ra khiến ven đường thu hút rất nhiều ánh mắt nhìn vào. Mặt Lam Ngọc Anh đỏ tới tận mang tại làm cô muốn giãy ra nhưng lại bị anh nằm chặt hơn, mãi cho đến khi đi vào thang máy riêng.

“Tổng giám đốc Minh!”

Đến tầng thượng, Phan Duy chào đón họ với vẻ mặt hơi khó xử.

Phan Duy sắc mặt vui vẻ nhìn Hoàng Trường Minh, sau đó lại liếc sang nhìn Lam Ngọc Anh, có vẻ như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Hoàng Trường Minh: ” Có chuyện gì thế?”

“Chị Lê đang ở trong phòng làm việc của anh!” Phan Duy kiên trì đến cùng báo cáo.

“Tôi nói sẽ gặp cô ấy à?” Hoàng Trường Minh lập tức trầm giọng.

Phan Duy nhanh chóng gật đầu, vội vàng giải thích: “Nhưng lần này cô ấy đến đem theo bản thiết kế của Lê Hoàng và Hoàng Đức

Lam Ngọc Anh tuy không hiểu chuyện kinh doanh trên thương trường của bọn họ, nhưng cô ấy đã sớm tìm hiểu vào bốn năm trước, hôn ước của Hoàng Trường Minh và Lê Tuyết Trinh có liên quan rất lớn đến quan hệ thương mại của nhà họ Hoàng và nhà họ Lê, hai dòng họ có sự hợp tác mật thiết

Nhìn vẻ mặt khó xử của Phan Duy, cô ấy chủ động mở lời.

“Hoàng Trường Minh, vậy anh đi gặp cô ấy trước nhé Hoàng Trường Minh nghe vậy, ẩn đường nhắn lại bày ra vẻ phiên phức.

Lam Ngọc Anh chỉ về phía trước, nói: “Em đến phòng tiếp khách đợi anh, xong chuyện anh bảo Phan Duy gọi em là được.

Nói xong, cô ấy nhẹ nhõm thả lỏng tay muốn đi qua đó.

Chỉ là vừa nhắc chân lên, Hoàng Trường Minh lại một lần nữa kéo cô ấy lại, đưa tay ra hất cằm cô ấy lên, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm khuôn mặt cô ấy, giống như đang cố gắng nhìn thấu tâm tư của cô ấy: “Ngọc Ngọc, em ghen rồi sao?”

“Em đâu có.” Lam Ngọc Anh bác bỏ.

Giương mắt nhìn mặt mày anh ta đơ lại, cô ấy không nhịn được mà bật cười: “Em thật sự không ghen, lúc trước anh đã nói với em rồi, hai người bọn anh không có gì cả, em phải tin anh…

Ánh mắt Hoàng Trường Minh dần dần chuyển đen, giống như chuẩn bị bốc cháy vậy.

Tay anh ta ôm vào eo nhỏ cô ấy, bộ dạng dường như muốn hôn lên đôi môi bé nhỏ của cô ấy.

Bóng hình nhỏ nhắn xinh đẹp của Lam Ngọc Anh đi vào trong phòng khách, Hoàng Trường Minh vẻ mặt rùng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK