Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 285

 

“Anh ta quay về New York rồi à?” Nghe xong, Hoàng Trường Minh khá ngac nhiên.

 

“Vâng!”

 

“Thằng bé cũng đi theo sao?”

 

“Um.”

 

Lam Ngọc Anh nằm chặt di động, còn muốn lan man thêm vài câu nhưng đầu kia bất ngờ lên tiếng: “Anh biết rồi, em có thể đi Ngay sau đó, hình như có người gõ cửa đi vào báo cáo công việc, anh nói một câu “Anh bận rồi” thì bèn cúp máy.

 

Lam Ngọc Anh ngẩn người nhìn màn hình di động.

 

Trở mặt trước sau cũng nhanh quá day…

 

Được sự cho phép của Hoàng Trường Minh, vì thế sau khi tan ca, Lam Ngọc Anh ngồi taxi tới sân bay.

 

Khi cô đến nơi, bố con Nguyễn Phong đã check-in xong, Tiêu Thành Vân cũng đứng một bên, có vẻ đang nói lời tạm biệt.

 

Thấy cô đi tới, bọn họ đều đồng thời dừng lại.

 

Nguyễn Phong khẽ thở dài: “Anh vốn còn định dẫn Châu Châu về nước ở một thời gian, không ngờ gia đình bằng nhiên có người đổ bệnh. Ông muốn gặp cháu nội, không còn cách nào khác nên đành phải quay về ngay!”

 

Lam Ngọc Anh gật đầu. Trước đó, khi Nguyễn Phong chuyển trọng tâm sang Mỹ thì cả nhà anh cũng di dân sang đó theo.

 

Thắng bé đeo túi xách trên lưng vô cùng buồn rầu chạy qua năm lấy tay cô lắc lắc: “Ngọc Anh, cháu sẽ quay lại thăm cô sớm thôi, cô đừng quên nhớ cháu mỗi ngày nhé!”

 

“Được, cô sẽ nhớ cháu, ngày nào cũng nhớ!” Lam Ngọc Anh mim cười hứa hẹn.

 

Nguyễn Phong nhìn cô, trong ánh mất như chất chứa ngàn vạn lời muốn nói, cuối cùng chỉ đúc kết thành một câu: “Ngọc Anh, nhớ là có bất kỳ chuyện gì cũng phải gọi điện thoại cho anh nhé! “Vâng ạ.” Lam Ngọc Anh gật đầu.

 

Bọn họ nói chuyện thêm được mấy câu thì loa thông báo bắt đầu nhắc nhở chuyến bay.

 

“Không còn sớm nữa, bọn anh phải qua cửa kiểm tra an ninh đây!” Nguyễn Phong nhìn lên màn hình điện tử, sau đó không quên dặn dò: “Thành Vân, giúp anh đưa Ngọc Anh về nhé!”

 

“Anh yên tâm đi!” Tiêu Thành Vân đồng ý.

 

Hai người họ nhìn mãi cho đến khi hai bố con Nguyễn Phong qua cửa kiểm tra an ninh, vẫy tay tạm biệt rồi mới rời di.

 

Vừa ra khỏi đại sảnh sân bay, Tiểu Thành Vân bằng gọi cô một tiếng.

 

“Lam Ngọc Anh “

 

Lam Ngọc Anh có phần khó hiểu.

 

“Sao the a?”

 

Hôm nay cô vừa đến đã phát hiện sự khác lạ của anh ấy, anh ấy cứ nhíu mày suốt không biết đang suy nghĩ chuyện gì. Lúc này biểu cảm anh ấy nhìn cô cũng có phần nghiêm nghị như có lời muốn nói vậy.

 

“Anh nghe anh Phong nói, em và tổng giám đốc Minh của Hoàng Oanh…”

 

Lam Ngọc Anh đang nghe thì bỗng nhiên ánh mắt quét phải thứ gì đó.

 

Cô vô thức nhìn qua, mở to mắt có phần kinh ngạc như không dám tin vào mắt mình.

 

Nuốt nước bọt, tâm tư cô đã bay đi xa. Lam Ngọc Anh cầm chặt túi xách vội vàng nói: “À, em xin lỗi, em bằng nhiên có chút chuyện. Tiêu Thành Vân, lát nữa anh cứ tự về đi a!”

 

Nói xong, cô bèn rảo bước chạy về một phía nào đó.

 

Lưu lượng người và xe bên ngoài đại sảnh sân bay rất lớn. Lam Ngọc Anh rào bước tới, chiếc xe Land Rover màu trắng đã hoàn toàn lọt vào tầm mắt cô.

 

Chiếc xe không tắt máy, qua kính chắn gió cô có thể nhìn rõ gương mặt cương nghị của người đàn ông. Trong tay anh đang kẹp điều thuốc, cùng với động tác nhả khói của anh, làn khói trắng cũng từ từ bay lên.

 

Đúng là anh thật Ban này có còn tưởng mình nhìn nhầm cơ Nhịp tim cô đập nhanh hẳn lên, Lam Ngọc Anh đi qua kéo cửa xe, ngơ ngẩn nhìn người đàn ông ngồi trong xe ghế lái.

 

Hoàng Trường Minh phóng ánh mắt qua, ngữ khí uể oải: “Tiễn xong rôi sao?”

 

“Vâng…

 

Lam Ngọc Anh gật đầu, không thể rời mắt khỏi anh: “Hoàng Trường Minh, sao anh lại tới đây?”

 

“À, vừa hay có một vị khách hàng phải tiến.” Hoàng Trường Minh gạt tàn thuốc.

 

Nghe vậy, Lam Ngọc Anh bất giác mím môi, Câu nói này không có quá nhiều sức thuyết phục. Một sếp lớn như anh không thể làm một việc nhỏ như vậy được, hơn nữa cho dù là chuyện công thì bên cạnh anh cũng còn sự tồn tại của trợ lý Phan Duy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK