Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1960

Cô ấy nhìn thấy toàn bộ quá trình Chu Kỳ Kỳ ở đây châm dầu vào lửa, bạn cùng phòng không có lực đánh trả còn bị đối phương sỉ nhục, tay còn lại của cô ấy siết chặt thành quyền, cực kỳ tức giận muốn tiến lên thay Chu Kỳ Kỳ đánh trả lại.

Chu Kỳ Kỳ cảm thấy trong mắt cô ấy tràn ngập sát khí, không tự chủ được lui về phía sau. Cô ta đưa tay chỉ về phía cô ấy, cố làm ra vẻ hét lên “Lý Lan Hoa, cô muốn làm gì? Chẳng lẽ cô còn muốn ở trước mặt bạn học  đánh tôi sao?”

Lý Lan Hoa đã đoán đúng, Chu Kỳ Kỳ thực sự cố ý muốn tìm Tạ Á Nam gây phiền phức.

Bởi vì lúc trước Tạ Á Nam có ra mặt thay cô ấy lên tiếng, hơn nữa cô ta còn biết Tạ Á Nam là bạn cùng phòng của cô ấy, có ý đồ muốn khiến cho những người xung quanh cô ấy không được sống yên ổn.

Tuy rằng Chu Kỳ Kỹ có chút khiếp sợ khi phải đối diện với ánh mắt trong trẻo đầy lạnh lùng của Lý Lan Hoa, nhưng mà nhiều người đang nhìn như vậy, cô ta cũng lường trước được Lý Lan Hoa sẽ không dám ra tay đánh nhau, chỉ có điều đế cho an toàn, cô ta vẫn tiếp tục lùi lại hai bước.

Đúng lúc này, có một bóng dáng xinh đẹp từ trong đám đông bước ra, Kỷ Ngữ Lam giữ chặt Chu Kỳ Kỳ, dùng giọng nói trầm ấm pha lẫn cùng một chút già dặn chen ngang vào: “Tất cả đừng kích động, không nhất thiết phải dùng đến bạo lực, là học sinh thì phải dùng cách của học sinh mà giải quyết”

Lý Lan Hoa nghe vậy, ánh mắt chợt nheo lại.

Nghe được lời nói của Kỷ Ngữ Lam, lòng bàn tay còn bị véo một cái ra hiệu, Chu Kỳ Kỳ ngay lập tức có phản ứng, tiếp đó trong mắt cô ta lộ ra vẻ gian xảo, lên tiếng nói: “Lý Lan Hoa, cô đang muốn ra mặt cho bạn cùng phòng của cô đúng không? Được thôi, tôi với cô đánh cược một lần. Nếu như kết quả thi của cô có thế lọt vào top ba của năm trong kỳ thi sắp tới, tôi lập tức xin lỗi cô ấy được không?”

“Cô có dám hay là không?”

“Ha ha, cô sợ rồi à? Vậy thì cô lập tức đi qua bên cạnh hóng gió đi.

Nếu như cô dám đánh cược với tôi, tôi không những có thế xin lỗi cô ấy mà còn có thể quỳ xuống đất dập đầu ba cái nữa!” Chu Kỳ Kỳ nói xong càng thêm đắc chí.

Thành tích thi cử của Lý Lan Hoa ai nấy đều nhìn thấy, mọi người thích híng hớt chuyện của người khác vây xem ở xung quanh, đều đang xôn xao cho rằng cô ấy tuyệt đối sẽ không đồng ý loại đánh cược này.

Không nghĩ tới, cô ấy lại bình tĩnh thốt ra một chữ: “Được!”

Chu Kỳ Kỳ cũng không ngờ tới, sau khi sửng sốt, lập tức châm chọc hỏi: “Vậy nếu như cô không làm được thì sao?”

“Lan Hoa…” Tạ Á Nam sốt ruột muốn ngăn cô ấy.

Lý Lan Hoa võ nhẹ vào tay đối phương, sau đó ngoài cười trong không cười thong thả bước lên phía trước, âm thanh rơi xuống, nói: “Nếu như đến lúc đó tôi không làm được, như vậy ngược lại tôi sẽ xin lỗi cô, quỳ xuống dập đầu ba cái với cô!”

“Có điều..” Cô dừng một chút, chậm rãi khêu mi: “Tôi còn muốn tăng thêm một chút tiền cược, ngoài việc xin lỗi và quỳ xuống đất dập đầu ba cái, còn phải gọi thêm ba tiếng “thưa bà nội”, con sai rồi!”

Chu Kỳ Kỳ cười giều lên tiếng, cho rằng cô ấy chỉ đang thể hiện trước mặt mọi người, thậm chí cô ta còn tưởng tượng đến cảnh Lý Lan Hoa quỳ gối dập đầu, trong lòng cảm thấy vừa sảng khoái vừa hưng phấn: “Được, một lời đã định!”

“Như vậy không tốt lắm đâu?” Kỷ Ngữ Lam một lần nữa lên tiếng, trên mặt lộ ra biểu cảm do dự không đành lòng: “Bạn học Lý Lan Hoa chỉ vừa mới chuyến trường từ thị trấn đến đây, thành tích học tập cũng không như: mong đợi, nếu dùng xếp hạng thi cử để đánh cuộc thì có phải đã làm khó cho cô ấy rồi hay không?”

“Tấm lòng của nữ thần thật sự quá lương thiện, còn thay Lý Lan Hoa suy nghĩ nữa chứ!”

“Nữ thần đúng là nữ thần!”

Trong đám đông, lập tức có người cảm thán, theo sau nịnh nọt tâng bốc.

Chu Kỳ Kỳ hừ lạnh, đem lời nói của Kỷ Ngữ Lam đẩy trở về: “Có chỗ nào không tốt đâu, Kỷ Ngữ Lam, cậu đừng quan tâm! Không có ai ép cô ta cả, đây là do chính bản thân cô ta muốn đánh cược với tớ đấy, không biết tự lượng sức mình thì cũng không trách người khác được!”

Kỷ Ngữ Lam chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, nhìn cứ như không đành lòng bước về phía đám người kia Khi đám đông giải tán, Chu Kỳ Kỳ mới cất cao giọng nói với Lý Lan Hoa: “Lý Lan Hoa, có nhiều người làm nhân chứng như vậy, cô cũng đừng có đổi ý đó. Tôi thật sự rất mong chờ kỳ thi sắp tới!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK