Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 204

 

“Không sao, buổi tối chờ em về chúc mừng” Nguyễn Phonghiểu rõ nên cười, cũng không ngại.

 

“Con cũng sẽ chờ cô. Cậu bé cũng hùa theo.

 

Trong lòng Lam Ngọc Anhkhá nhẹ nhõm, cười nói một tiếng “được”

 

Đang nói thì cửa phòng bên cạnh bỗng nhiên mở ra, Hoàng Trường Minhthay một bộ vest bước ra từ bên trong, áo sơ mi trắng có cổ cách tân.

 

Lam Ngọc Anhkinh ngạc, không phải anh ở đổi diễn sao?

 

Từ lúc nào đổi sang ở sát vách phòng cô rồi, cứ như vậy, chẳng phải có sống ở giữa, bên trái là Hoàng Trường Minh, bên phải là bố con Nguyễn Phong

 

Ăn xong điểm tâm, đoàn người lại xuất phát tới phòng hội nghị tiếp tục mở cuộc họp,

 

Chẳng qua kết thúc sớm hơn dự tính rất nhiều, cũng không sắp xếp bữa tiệc và cùng hát karaoke, mà trở về phòng khách sạn.

 

Giám đốc và Hoàng Trường Minh đi đầu, Lam Ngọc Anhvà Phan Duy đi ở phía sau cùng.

 

Bước vào thang máy, giám đốc còn thỉnh thoảng tha thiết xin chỉ bảo vấn đề trong phương án từ phía Hoàng Trường Minh.

 

Lam Ngọc Anhđứng bên cạnh im lặng nghe, điện thoại trong túi bỗng nhiên vang lên vài âm thanh ngắn ngủi.

 

Cô móc ra, tưởng rằng Nguyễn Phong gửi tin nhắn tới, nhưng không ngờ trên màn hình lại hiện ba chữ “Hoàng Trường Minh”

 

Lam Ngọc Anh ngắng đầu, thấy anh vẫn bình tĩnh im lặng nghe giảm đốc nói chuyện, ngay cả ánh mắt cũng không có bất kỳ dao động gì, mà trong lòng bàn tay rũ xuống nắm chặt điện thoại di động màu bạc.

 

Cô chọt ngón tay, mở nội dung tin tức ra: Tâm giờ tối nay, công viên Biển Đông, không gặp không về ”

 

Đây là ý gì?

 

Lam Ngọc Anhcau mày, cho dù dùng chữ viết cũng vẫn là giọng điệu ngang ngược.

 

Cô bỏ điện thoại vào trong túi xách, giám đốc bên cạnh ném cho cô một ánh mắt: “Ngọc Anh, hôm nay kết thúc sớm, buổi tối cùng đi ra ngoài dạo nhé?”

 

“Không được, giám đốc, tôi có chút công việc. Lam Ngọc Anhlắc đầu, nghĩ đến tin nhắc vừa nãy kia, cô lại bổ sung thêm một câu: “Bạn tôi còn đang chờ tôi, buổi tối tính cùng nhau đi ăn lẩu

 

Giọng nói của cô cố ý nhấn mạnh như đang nói cho Hoàng Trường Minhnghe.

 

Thang máy sắp tới tầng trệt, một nhóm bồn người lục đục đi ra từ bên trong.

 

Không bao lâu sau, Lam Ngọc Anhtrở về phòng thì có người gõ cửa, cô mở ra, Châu Châu đầu đầy lôi thôi xông tới, sau đó kéo tay cô chạy sang phòng sát vách: “Cô Ngọc Anh, con với ba đang đợi cô nà Sau khi tiến vào, cảnh tượng bên trong khiến cô kinh ngạc.

 

Đây là đã lên kế hoạch trang trí cần thần nhìn vô cùng ấm áp, bong bóng đầy ắp trong phòng, trên tường còn có bong bóng có tác dụng ghép lại thành chữ tiếng anh “Happy Birthday” trên bàn là nối lẩu nóng hồi,

 

Nguyễn Phong mặc quần áo thể dục bước ra, cưới tươi nghênh đón: “Vốn định tới phòng ăn để ăn, nhưng vẫn cảm thấy trong phòng của mình thì càng có bầu không khí hơn “Là rất có không khí” Lam Ngọc Anhgật đầu, rất cảm động: “Những thứ này đều là do hai cha con làm gi “Đúng vậy, bong bóng là con thổi đó! Cô Ngọc Anh, cô có thích hay không?” Cậu bé lập tức tranh công.

 

Lam Ngọc Anhsở đầu cậu bé: “Rất thích, cảm ơn con nhé “

 

“Không cần khách khí.” Cậu bé lộ ra về mặt thẹn thủng.

 

Nguyễn Phongkhẽ kéo cô tới bên cạnh bàn, kéo ghế cho cô ngồi xuống, lại ôm con trai thả xuống bên cạnh, sau đó mới ngồi vào chỗ mình. Nổi lầu là thức ăn ngoài gọi tới phòng ăn, mỗi người một nổi đun nước nhỏ, khi lửa cháy nước lèo, nguyên liệu nấu ăn xếp dãy bàn, mùi thơm của thịt bỏ tòa ra khiến người ta cảm thấy ấm áp từ tận đáy lòng.

 

Ăn được giữa chừng, Nguyễn Phong lấy ra một chiếc hộp đóng gói tinh xảo từ phía sau: “Ngọc Anh, sinh nhật vui vẻ.

 

“Là cái gì vậy?” Lam Ngọc Anh nhận lấy.

 

“Em mở ra thì biết ngay mà.” Nguyễn Phongnở nụ cười sâu xa. am Ngọc Anhmở dây lụa ra, bên trong là một con dạo quân đội Thụy Sĩ mới tinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK