Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------------------------------

Loại này cảm giác thật tốt.

Đi tới Ma Đô 5 năm trời, Bạch Tố Tố cảm thấy rất kiềm chế bởi vì sinh hoạt quá gian khổ.

Vì sự nghiệp của người yêu, nghề gì cô cũng từng làm qua, khổ qua, mệt mỏi qua.

Nhưng đến cuối cùng, cái gì cũng không đạt được.

Nếu không phải Diệp Hạo vươn tay viện trợ, cô thật không biết bản thân mình bây giờ nên làm gì?

Khi ánh mắt cô rơi vào tờ chi phiếu 10 vạn trên tủ đầu giường không khỏi lộ vẻ mê ly, cô chưa từng gặp cầm được sô tiền nào nhiều như thế này suốt bao nhiêu năm nay.

- Nếu cậu ta làm bạn trai mình thì tốt bao?

Trong mắt Bạch Tố Tố lộ một tia ước mơ, cô tự nhận tướng mạo bản thân không tồi, Diệp Hạo hơn phân nửa không sẽ lấy một người mà muốn bằng cấp không bằng cấp, muốn tu dưỡng không tu dưỡng làm lão bà đâu.

- Kỳ thật, nếu có thể làm bà ba, bà tư của cậu ấy cũng không tệ.

Bạch Tố Tố chìm trong suy nghĩ miên man rồi ngủ mất, thẳng đến khi chuông cửa vang lên.

Hai phục vụ viên mang theo bao lớn bao nhỏ quần áo đứng trước cửa ra vào.

Đợi sau khi hai người họ rời đi, Bạch Tố Tố lúc này mới chú ý vào những bộ quần áo đặt trước cửa.

Sau khi xem qua, cô không khỏi kinh ngạc, bởi vì đồ trong túi toàn là hàng hiệu, sau khi cộng lại số tiền của ba bộ đồ, cô không khỏi ngẩn người, 2,5 vạn tệ.

- Cái này.

Bạch Tố Tố đã bao giờ mặc những thứ đồ xa xỉ như thế này.

Chờ đến lúc cô mặc xong rồi soi người trước gương, cô cảm giác được khí chất đã phát sinh biến hóa.

Nữ Thần giáng phàm a!

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - )

. . .

Sau khi Diệp Hạo rời khỏi Khách Sạn Bồng Lai, tìm một địa phương không có người rồi bay lên bầu trời.

Theo tốc độ Diệp Hạo không ngừng mà tăng cao, cự ly giữa thân thể hắn và Lôi Điện ngày càng gần.

Khi hắn lên cao khoảng 1000 mét mới dừng lại rồi khoanh chân ngồi xuống.

Bởi vì thời điểm này, trong không khí tràn ngập lôi điện và thủy vụ, lúc này mà tu luyện Thiên Lôi Quyết và Bố Vũ Quyết sẽ làm ít công to.

Ngay thời điểm Diệp Hạo tu luyện, một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên cạnh hắn.

Thân ảnh này như được tạo thành từ một đoàn khói đen, tướng mạo khó phân biệt, loáng thoáng chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt đỏ tươi.

Khi thân ảnh cách Diệp Hạo 100 mét, Diệp Hạo đột nhiên mở mắt ra, thần niệm Diệp Hạo nhanh chóng đánh tới thân ảnh mờ ảo kia.

Bịch một tiếng, Diệp Hạo lảo đảo lui mấy bước mới ngừng lại được.

Hắn kinh nghi bất định, ngưng trọng nhìn đoàn khói đen hỏi.

- Ngươi là ai?

- Ta là ai không quan trọng.

Đoàn khói đen cười lạnh lên tiếng.

- Quan trọng là người sẽ trở thành thức ăn của ta huyết thực.

- Hừ, mạnh miệng quá đó, giờ nói những lời này có phải quá sớm?

Sau khi giao đấu Thần Niệm, Diệp Hạo ý thức được tu vi vị trước mắt ít nhất cũng là Luyện Hồn Cảnh tầng ba.

- Tu vi chỉ là Luyện Hồn tầng hai mà dám mạnh mệng, xem ngươi có thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay không?

Thân ảnh nói xong, thân hình nhào tới Diệp Hạo với tốc độ khủng khiếp.

Dù lấy Diệp Hạo dùng Thần Niệm khóa hắn lại nhưng vẫn không định được vị trí của hắn, Diệp Hạo ý thức được loại tình huống không ổn, nhanh chóng thi triển Thiên Tiên Cửu Biến.

Ngay thời điểm Diệp Hạo vừa mới thi triển Thiên Tiên Cửu Biến, móng vuốt của thân ảnh kia đã vồ xuống bả vai hắn.

Diệp Hạo chỉ cảm thấy xương bả vai bản thân lúc này đã nát bấy.

Du Long Cửu Biến!

Diệp Hạo ý thức được, tu vi người này chí ít cũng phải là Phân Thân Cảnh.

Nếu hắn con che giấu thực lực, chắc chắn sẽ chết trong tay đối phương.

Diệp Hạo thi triển Du Long Cửu Biến thành công kéo dãn cự ly với đối phương, sau đó hắn không chút do dự lấy ra Thượng Phẩm Linh Kiếm mà thiếu niên áo trắng đã cho mình trong động phủ dưới đáy biển.

- Tinh Thần Kiếm Quyết.

Thực lực địch nhân quá kinh khủng, hắn quyết định đánh ra công kích mạnh nhất của bản thân.

Đạo kia thân ảnh kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo rồi nói.

- Ngươi là —— Long Tộc?

Bởi vì khi Diệp Hạo thi triển Du Long Cửu Biến, trên người hắn xuất hiện khí túc của rồng.

Nhưng thân ảnh không còn thời gian chú ý đến vấn đề này nữa.

Theo Diệp Hạo thi triển Tinh Thần Kiếm Quyết, Tinh Thần Chi Quang từ bốn phương tám hướng tụ tập vào Linh kiếm trong tay hắn, cùng lúc đó là một cỗ lực lượng đáng sợ cưỡng ép giam cầm không gian.

- Trảm.

Diệp Hạo hét to một tiếng, kiếm ý ngập trời chém xuống đạo thân ảnh hư ảo.

Dũng mãnh tạo Thiên uy.

Hai tay đạo thân ảnh kia nhanh chóng đan xen chém ra một đạo Kiếm Quang về phía Diệp Hạo, Kiếm Quang màu máu đối nghịch với ánh sáng thần thánh của Diệp Hạo xuất ra.

Diệp Hạo nhìn qua đã biết đối phương là một tu sĩ Tà Đạo, để tu thành Kiếm Quyết này đã không biết chém giết bao nhiêu sinh linh rồi.

Ầm

Va chạm kinh thiên động địa vang lên giữa không trung, sóng xung kích kinh khủng càn quét qua chu vi mấy ngàn mét xung quanh.

- A!

Đạo thân ảnh hư ảo kêu thảm một tiếng, rồi rơi xuống hạ không.

Diệp Hạo cưỡng ép dao động mãnh liệt trong cơ thể, tiếp đó thi triển Du Long Cửu Biến đánh tới đối phương.

- Thanh Long Bãi Vĩ.

Hai chân Diệp Hạo hóa thành Long Vĩ (đuôi rồng) nháy mắt hóa khổng lồ, tiếp đó mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa đập xuống đối phương.

Đạo thân ảnh kia vội vàng triệu hoán ra một Hộ Thuẫn, nhưng Hộ Thuẫn này cầm cự chưa được thời gian một cái hô hấp đã nát bét, tiếp đó Long Vĩ bá đạo đập lên người đối phương.

Đạo kia thân ảnh lúc này hóa bốn năm phần rồi tan vỡ.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm thân ảnh, trong lòng tràn đầy bất an.

Bởi vì đối phương không có Nhục Thân, hay nói cách khác, người đến nãy giờ chỉ là một phân thân.

- Một năm nữa, Bản Tôn sẽ xuất quan, đến lúc đó hắn sẽ chém ngươi thành muôn mảnh.

Sau khi phát ra một tiếng gầm phẫn nộ, đạo thân ảnh kia chợt tiêu tán trong thiên địa.

- 1 năm nữa?

Diệp Hạo sờ cằm lẩm bẩm.

Sức chiến đấu của phân thân ít nhất nằm ở Phân Thân cảnh Tầng 1:

Nếu so ra, Bản Tôn có sức mạnh gắp 10 lần phân thân, nói cách khác, cảnh giới của đối phương cũng phải Ích Cốc Cảnh.

Ích Cốc Cảnh a!

Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Hạo có cảm giác cấp bách không nhỏ, nhưng hắn vẫn không e ngại cho lắm.

Bởi vì một năm sau, hắn nhất định có thể gia tăng cảnh giới đến Phân Thân Cảnh, đến lúc đó, cho dù vẫn không đánh lại người ta nhưng cũng không đến mức mặc người chém giết. Hơn nữa, nếu đối phương dám ép mình quá, cho hắn ăn Kiếm Phù được cao nhân trong động phủ tặng tiễn hắn về trời cũng được.

Diệp Hạo nhanh chóng trở về biệt thự. Sau khi vào phòng mình, oaa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, hắn trước đó cưỡng ép thương thế bản thân xuống nhưng giờ không cần nữa.

Diệp Hạo phục dụng một khỏa Liệu Thương Đan rồi yên lặng khôi phục.

Một ngày!

Hai ngày!

Ba ngày!

Diệp Hạo dùng ba ngày thời gian mới phục hồi hoàn toàn thương thế, mà lúc này tu vi của hắn mơ hồ gia tăng được một chút.

Đang lúc Diệp Hạo chuẩn bị tiếp tục tu luyện thêm, lại nhận được cuộc gọi của Minh Nguyệt.

- Minh Nguyệt, thế nào?

- Cha mẹ tôi bị bắt cóc rồi!

Bên kia truyền đến âm thanh sốt ruột của Minh Nguyệt.

- Cô đang ở đâu?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

- Tôi đang ở Bồng Lai Hội Sở đây.

- Ngươi chờ tôi một chút!

Diệp Hạo tắt máy, nhanh chân chạy tới Bồng Lai Hội Sở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK