Diệp Hạo giật mình. Hắn nhìn Đan Linh một cái. Phong thái yểu điệu, khuynh thành tuyệt thế. Đúng thật là mỹ nữ khó gặp. Nếu nói không động tâm cũng là giả. - Chuyện này…sau này rồi nói. Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn nói. - Ta cho ngươi biết, qua cái thôn này cũng không còn tiệm nào như vậy nữa đâu. Nguyệt Hoa nghiêm trang nói. - Ngươi cho rằng cô gái như Đan Linh sẽ cứ chờ ngươi bao nhiêu năm sao? Hơn nữa, ngươi nhẫn tâm để một cô nương xinh đẹp như vậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.