- Nhất Phẩm Đan.
- Nhất Phẩm Đan cũng luyện được luôn?
- Thiên phú Đan Đạo của Diệp Hạo cũng quá cao rồi!
- Thượng Cổ Tố Thể Đan đến Tiêu Tùng còn không thể luyện chế a.
Ngay thời điểm đám Đan Sư đang chấn kinh, Tô Lâm Huân truyền âm nói với Diệp Hạo nói.
- Diệp Hạo, Tô gia ta muốn mua Thượng Cổ Tố Thể Đan trong tay ngươi.
Vượt qua đoán trước của mọi người, Diệp Hạo lần lượt để những viên tiên đan vào chín bình ngọc riêng biệt.
Lúc này, Cung Chủ Việt Tú Cung Lương Hồng Ngọc đứng lên nói.
- Diệp Hạo, ngươi có ý định bán Thượng Cổ Tố Thể Đan không?
- Người trả giá cao sẽ được.
Diệp Hạo khẽ mỉm cười đáp lời.
- Bất quá ta muốn lưu lại hai mai Nhất Phẩm Đan.
Nói cách khác, Diệp Hạo chỉ chuẩn bị bán ra một mai Nhất Phẩm Đan.
- 3 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.
Lương Hồng Ngọc lúc này mở lời.
- 3 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch có thể mua không được Thượng Cổ Tố Thể Đan này đâu.
Lúc này, Tông Chủ Cương Kiếm Tông cười nói.
- Ta ra 5 vạn.
- Chư vị ngoại trừ ra Tiên Thạch bên ngoài còn có thể cầm một chút đồ vật cổ quái, chỉ cần ta cảm thấy có giá trị có thể lấy được Tố Thể Đan trong tay ta.
Diệp Hạo cười nói.
Thoại âm Diệp Hạo vừa mới rơi xuống, một thanh niên tiếp lời.
- Ta nơi này có một bộ Tàng Bảo Đồ.
- Tàng Bảo Đồ của ai?
Diệp Hạo hỏi.
- Ta cũng không biết.
Diệp Hạo nhếch miệng đáp.
- Vậy coi như không có.
- Ta ra 6 vạn Tiên Thạch cộng thêm bốn thị nữ như hoa như ngọc.
Lương Hồng Ngọc cao giọng nói.
Trong mắt Diệp Hạo đầy vẻ bất đắc dĩ nhìn qua Lương Hồng Ngọc.
Trong mắt bà ta mình ham mê nữ sắc đến thế sao?
Tô Lâm Huân nghe được như thế rốt cuộc không bình tĩnh được nữa.
Dù sao Nhất Phẩm Đan chỉ có một mai.
- Ta đưa ra một Thượng Cổ Bí Thuật.
Vượt dự đoán của Tô Lâm Huân, Diệp Hạo người ta không thèm nhìn hắn lấy một lần.
Tô Lâm Huân cắn răng nói tiếp.
- Môn Thượng Cổ Bí Thuật này là ôn dưỡng Tiên Đan ngày đó.
- Tô gia chủ, một môn Thượng Cổ Bí Thuật không đổi được Thượng Cổ Tố Thể Đan đâu.
Diệp Hạo nhìn qua nói với Tô Lâm Huân.
- Ngươi...
Tô Lâm Huân là sao không biết Diệp Hạo đang dùng công phu sư tử ngoạm đây!
- Lương Cung Chủ, không biết bốn thị nữ như hoa như ngọc trong miệng ngươi đẹp đến dường nào?
Ánh mắt Diệp Hạo lại rơi vào trên người Lương Hồng Ngọc.
- Diệp Hạo, ngươi còn muốn cái gì?
- Thiên Hồn Hoa, Minh Dương Thảo, Hỏa Trung Nhiễm.
Diệp Hạo không thèm nhìn Tô Lâm Huân mà liên tục nói ra mấy cái tên.
- Ba loại đều là chủ tài để luyện chế Dưỡng Thần Đan a.
Tô Lâm Huân giật mình lẩm bẩm.
- Đừng bảo với ta rằng Tô gia không có nha!
- Trong tay ta thật có ba loại Dược Tài này.
Tô Lâm Huân vừa nói ném cho Diệp Hạo một cái Túi Càn Khôn, Diệp Hạo nhìn thoáng qua sau đó ném lại đổ cho ông ta.
- Ngươi có ý gì?
- Ba loại Dược Tài này xác thực rất trân quý, nhưng trong Hỗn Loạn Vực to lớn này, muốn tìm cũng không khó.
Diệp Hạo bình tĩnh nói tiếp.
- Ba phần, ta muốn ba phần.
- Ngươi sư tử ngoạm vừa thôi.
Tô Lâm Huân tức giận quát lớn.
- Nếu ngươi cảm thấy không thể tiếp nhận, ta sẽ đưa Tiên Đan cho Lương Cung Chủ, nói thật ta thực sự rất chờ mong bốn thị nữ trong miệng Lương Cung Chủ đây.
Diệp Hạo nhìn Tô Lâm Huân một cái nói.
- Ba phần, ta cho.
Tô Lâm Huân cắn răng nói.
- Vậy thì mời Tô gia chủ đi lấy Dược Tài, Dược Tài đến ta tự nhiên sẽ đưa Tiên Đan.
- Được.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó nhìn về bốn phía.
- Tiếp đó, ta đấu giá một khỏe Nhị Phẩm Đan.
- Ta ra 6 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.
Long Hạo Thiên lúc này lên tiếng.
Nhị Phẩm Đan luận giá trị tự nhiên kém Nhất Phẩm Đan, bất quá Long Hạo Thiên vẫn khai xuất ra 6 vạn.
Diệp Hạo nhìn qua Long Hạo Thiên một cái tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, tiếp đó đột một bình ngọc ra đưa một viên cho Long Hạo Thiên.
- Viên này cho ngươi.
Long Hạo Thiên trầm ngâm một chút rồi thu vào.
- Diệp Hạo, có thể cho ta một mai không?
Lúc này Hoàng Hoàng Nhi nhẹ giọng hỏi.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu rồi mở một bình ngọc khác đổ cho Hoàng Hoàng Nhi một viên.
Hoàng Hoàng Nhi nhất định vì nha đầu Lam Mộng Nhi kia rồi.
Bất quá, một mai Thượng Cổ Tố Thể Đan làm sao mà đủ?
Trong lúc Lam Mộng Nhi còn đang lộ thần sắc khó tin, hắn đổ cho nàng một khỏa Thượng Cổ Tố Thể Đan.
- Cho ta hả?
- Không muốn sao?
- Muốn muốn muốn.
Lam Mộng Nhi nàng đâu bị lừa đá mà không muốn được.
Có viên Thượng Cổ Tố Thể Đan này, Lam Mộng Nhi sẽ giảm bớt được rất nhiều thời gian.
- Còn ba viên.
Diệp Hạo nhìn qua đám người bốn phía, cười nói.
Vật hiếm thì quý.
Diệp Hạo rất rõ ràng đạo lý này.
- Điều kiện của ta không thay đổi.
Lương Hồng Ngọc nhìn qua trầm giọng nói với Diệp Hạo.
- Ta cảm thấy ngươi nên đổi thị nữ thành cái khác sẽ tốt hơn.
- Nữ tử Việt Tú Cung ta toàn là tuyệt phẩm a.
- Nhưng ta không phải người tùy tiện.
Lương Hồng Ngọc chần chờ một chút rồi nói.
- Vậy ta cho ngươi một giọt Long Tủy.
- Long Tủy?
Diệp Hạo khẽ giật mình hỏi lại.
- Long Tủy chỉ là tinh hoa ẩn chứa bên trong Long Mạch, một giọt Long Tủy có thể để ngươi tăng lên một cảnh giới.
Lương Hồng Ngọc nói khẽ.
- Đương nhiên chỉ có tác dụng với cảnh giới dưới Kim Tiên Cửu Chuyển.
- Nhìn xem.
Diệp Hạo mở miệng nói.
Lương Hồng Ngọc lúc này lấy ra một cái bình ngọc đưa cho Diệp Hạo.
Diệp Hạo mở bình ngọc nhìn thoáng qua, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Long Tủy!
Diệp Hạo nhớ kỹ bản thân hắn đã chiếm được cả một đầu Long Tủy nha.
Dù đầu Long Tủy kia không trọn vẹn.
Diệp Hạo cẩn thận so sánh, hắn xác nhận giọt Long Tủy này cùng Long Tủy bản thân lấy được giống nhau như đúc.
Đương nhiên cũng không thể nói giống nhau 100% được.
Bởi vì Diệp Hạo lấy được Long Tủy có độ tinh khiết cao hơn so với Long Tủy trước mắt này.
Có những Long Tủy này chẳng phải mang ý nghĩa, bản thân hắn có thể trong thời gian ngắn tăng lên rất nhiều cảnh giới?
Nghĩ tới đây, Diệp Hạo rốt cục đã rõ vì sao năm đó Lý Thiên Thiên lại luyến tiếc như thế khi bỏ lỡ Long Tủy.
Hóa ra Long Tủy còn có công hiệu dạng này.
- Luận giá trị Long Tủy vẫn kém hơn Thượng Cổ Tố Thể Đan.
Diệp Hạo trả giọt Long Tủy lại cho Lương Hồng Ngọc.
Diệp Hạo hắn không phải đồ đần.
Thượng Cổ Tố Thể Đan cho dù Tu Sĩ Ngọc Tiên 18 Chuyển cũng có tác dụng, mà Lương Hồng Ngọc cho Long Tủy lại có tác dụng dưới Cửu Chuyển.
- Ngươi còn muốn thứ gì?
Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi lấy ra một bản danh sách, trên đó viết ra lấy mấy chục loại vật liệu Trận Đạo cùng Dược Tài.
- Việt Tú Cung các ngươi cần phải chọn ba đồ vật trong đó rồi cung cấp cho ta.
Lương Hồng Ngọc nhìn thoáng qua rồi nhẹ gật đầu.
- Chúng ta có thể cho người.
- Vậy bây giờ đấu giá tiếp tục Thượng Cổ Tố Thể Đan thôi.
Diệp Hạo cười nói.
- Cương Kiếm Tông chúng ta cũng có thể cung cấp ba loại vật liệu phía trên.
Lúc này, Tông Chủ Cương Kiếm Tông trầm giọng nói.
- Việt Tú Cung người ta còn cho một giọt Long Tủy đấy?
- Chúng ta không có Long Tủy, nhưng có Tiên Đan tăng lên tu vi, đương nhiên cũng chỉ có tác dụng với cường giả dưới Kim Tiên cảnh.
- Ta không có bao nhiêu hứng thú đối Đan Dược, bởi vì đến lúc đó bản thân ta có thể luyện chế được.
Diệp Hạo chậm rãi lắc đầu.
- Không biết ngươi có hứng thú với cái này không?
Tông Chủ Cương Kiếm Tông suy nghĩ một chút rồi ném cho Diệp Hạo một cái Túi Càn Khôn.
Thần niệm quét qua, Diệp Hạo thấy một hình nhân Chiến Tướng được chế tạo từ gỗ.
- Khôi Lỗi.