Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------------------

- Hiên tại có hai chuyện cần phải làm.

Diệp Hạo nhìn Võ Đào nói:

- Thứ nhất, cần có đệ tử có tư chất tuyệt thế nếu không có nhiều tài nguyên hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì? Thứ hai, từ hôm nay Ám Tinh Môn sẽ thay đổi, hủy bỏ hết các nhiệm vụ sát thủ.

- Tôi sẽ điều động tu sĩ trong tông môn tìm kiếm đệ tử có tư chất tuyệt thế, nhưng mà những Thần Thông tuyệt học của Ám Tinh Môn đều có quan hệ với ám sát.

Võ Đào sũy nghĩ nói ra lo lắng trong lòng.

- Tuyệt thế thần thông của Long Tộc tôi đã học thuộc, vì vậy, tôi sẽ dốc lòng truyền thụ lại.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Thần Thông Long Tộc cũng không phải dễ học như vậy?

- Chuyện này giao cho tôi là được.

Diệp Hạo không để ý nói:

- Tôi sẽ chỉnh sửa lại những thần thông này cho đơn giản hơn, ông tìm những đệ tử thích hợp trong tông môn để tu luyện những thân thông này.

- Ừm.

Võ Đào gật đầu:

- Nhưng tông môn cũng không thể miệng ăn núi lở a.

- Bây giờ, việc của ông là tìm đệ tử thiên tư tốt đi, còn vấn đề tài nguyên tu luyện cứ giao cho tôi.

Diệp Hạo nói.

Hắn không lo lắng vấn đề tài nguyên.

Bởi vì dù Võ Đào mở rộng cung cấp tài nguyên thì trong vòng trăm năm cũng không có vấn đề gì.

- Ừm.

Võ Đào gật đầu.

Trước đó, ông ta còn chưa chính thức ủy quyền lại cho Diệp Hạo vì lo lắng hắn quản lý không tốt.

Nhưng mà bây giờ tu vi của Diệp Hạo đã vượt qua ông ta, nếu còn cố nắm giữ quyền lực cũng không có ý nghĩa gì nữa.

- Diệp Hạo, tôi định chính thức chuyển giao quyền lợi trong tông môn cho cậu.

Võ Đào trầm ngâm nói.

Diệp Hạo lại nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Hiện tại, tu vi của tôi chỉ mới đến Kim Đan Cảnh, đợi tôi đến Nguyên Anh Cảnh rồi nói sau đi.

- Kim Đan Cảnh?

Võ Đào giật mình:

- Làm sao có thể?

- Tại sao không thể?

Diệp Hạo mỉm cười nói.

Trong lòng Võ Đào nhớ tới hình ảnh Diệp Hạo đánh bại Bàng Kinh.

Tu vi Kim Đan Cảnh sao có thể đánh bại Bàng Kình tu vi Nguyên Anh Cảnh Lục Chuyển được?

- Trừ khi…

Nghĩ tới đây, Võ Đào ngạc nhiên hỏi:

- Cậu đạt đến Kim Đan Cửu Chuyển à?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Cửu Chuyển!

Võ Đào đứng vụt lên:

- Cửu Chuyển, Cửu Chuyển, Cửu Chuyển.

Ông ta rõ ràng Cửu Chuyển có ý nghĩa gì.

Bởi vì hơn ngàn năm nay chưa có ai đặt chân đến cảnh giới này.

Nói cách khác, Diệp Hạo có thể vấn đỉnh Chân Tiên.

- Cái này không có gì ngạc nhiên.

Diệp Hạo lườm Võ Đào nói:

- Được rồi, người của Thục Sơn Môn đến, ông ra tiếp đãi đi, cứ dựa theo tiêu chuẩn của Bế Nguyệt Tông là được.

Võ Đào kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

Ông ta không hiểu sao Diệp Hạo đặt chân đến Cửu Chuyển mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy?

Võ Đào không hiểu!

Võ Đào thật sự không hiểu!

Bởi vì, cho tới bây giờ Diệp Hạo chưa bao giờ cảm thấy đặt chân đến Cửu Chuyển có chỗ nào khó khắn a.

Một tháng sau, tu vi đệ tử Ám Tinh Môn đều tăng lên, đồng thời, mỗi người cũng lựa chọn tuyệt học Long Tộc phù hợp với bản thân. Chỉ là, khi chính thức tu luyện thì mới ý thức được tuyệt học không phải dễ dàng học được như vậy.

Ngày hôm nay, Diệp Hạo triệu tập toàn bộ đệ tử tông môn đến bên ngoài phòng mình.

- Các người từng người đi vào.

Diệp Hạo nhìn những đệ tử nói:

- Võ Đào.

Những ngày này, Võ Vào cũng tu luyện tuyệt học Long Tộc.

Với tư chất của ông ta mà vẫn không thể tu luyện được.

Sau khi vào phòng Diệp Hạo, hắn bảo Võ Đào ngồi xuống.

- Lát nữa ông dùng thần niệm hướng về phía thạch đầu này, khi đó ông sẽ vào trạng thái ngộ đạo, nhớ kỹ, ông chỉ có thời gian bốn phút thôi.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ngộ Đạo Thạch.

Võ Đào hoảng sợ nói.

- Bắt đầu đi.

Diệp Hạo mở miệng.

Võ Đào không dám trì hoãn vội vàng dùng thần niệm tiến vào Ngộ Đạo Thạch trong tay Diệp Hạo.

Lúc va chạm vào, trong thức hải của ông ta vang lên âm thanh đại đạo, ông cảm thấy giống như bản thân cùng Đại Đạo đã hợp thành một thể, những tri thức trước kia không hiểu bây giờ hiện ra thật đơn giản trước mặt.

Võ Đào cực vui mừng.

Ông ta giống như một khối bọt biển hiên cuồng hấp thu cảm ngộ khó có được này.

Qua khoảng bốn phút, âm thanh đại đạo trong thức hải Võ Đào dần dần tiêu tán.

Trong mắt ông ta lộ vẻ chưa thỏa mãn.

- Tôi hắn có thể tu luyện thành công Vạn Thọ Quyết Tầng Một rồi.

Võ Đào trầm giọng nói.

- Vạn Thọ Quyết để cứu người, không phải để thôn phệ tăng lên tu vi.

Diệp Hạo nhìn Võ Đào nói:

- Nếu không thì rất có thế tẩu hỏa nhập ma.

- Ừm.

Võ Đào nhẹ gật đầu.

- Gọi người tiếp theo vào đi.

Sau Võ Đào là Bốn Thái Thượng Trưởng Lão Nguyên Anh Cảnh.

Thời gian của ba vị trưởng lão này chỉ có ba phút.

Còn những đệ tử tông môn thì chỉ có hai phút.

Nhưng cho dù chỉ có hai phút đồng hồ thì hiệu quả cũng ngang bằng với Ngộ Đạo Thạch Cấp Hai rồi, nếu thời gian lâu hơn thì có thể so với Ngộ Đạo Thạch Cấp Ba.

- Bây giờ, các người có gì không hiểu có thể hỏi tôi.

Đợi khi toàn bộ Ám Tinh Môn đều cảm ngộ xong, Diệp Hạo đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Diệp Hạo đã thuần thục thần thông của Long Tộc rồi nên khi những đệ tử Ám Tinh Môn hỏi hắn đều có thể giải đáp.

Khi giải đáp xong những vấn đề của những để tử đã qua hết một ngày.

- Thiếu Tông Chủ, cơ hội ngộ đạo có còn nữa hay không?

Hắc Môi hỏi.

- Ba tháng sau tôi sẽ kiểm tra tiến bộ của mọi người, nhưng mà chỉ có một phần ba số đệ tử có cơ hội này.

Diệp Hạo nhìn toàn trường nói:

- Cơ hội này không nhiều nên mọi người phải nắm chắc.

Nguyên một đám đệ tử Ám Tinh Môn đều sợ hãi lẫn vui mừng.

Một phần ba.

Xác xuất này đã rất lớn.

Không ai cảm thấy mình yếu hơn người khác nên nguyên một đám mười phần nhiệt tình.

Sau đó, Diệp Hạo mang theo tứ nữ Đường Phiên Phiên về Ma Đô.

Ám Tinh Môn đã đi vào quỹ đạo phát triển, bây giờ chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi thôi.

Diệp Hạo tin tưởng, chỉ cần có thời gian thì Ám Tinh Môn sẽ trưởng thành không kém hơn Tam Tông Lục Môn bây giờ.

Nhưng hắn cũng hiểu, Ám Tinh Môn bây giờ nhờ có mình, nếu mất đi mình thì Ám Tinh Môn sẽ bị đánh về nguyên hình.

Biệt thự!

Lần nữa về trong biệt thự, cho dù Diệp Hạo hay Đường Phiên Phiên cũng có cảm giác về nhà.

Trong biệt thự không có chút bụi, chắc do công lao của Vô Nha Tử.

- Vô Nha Tử.

Diệp Hạo nhìn Vô Nha Tử nghiêm túc nói:

- Cảm ơn.

Vô Nha Tử dù biết tin tức bản thân đã chết nhưng vẫn không rời đi đã nói ra lòng chân thành của hắn.

- Công tử nói gì vậy?

Vô Nha Tử lui ra sau một bước vội vàng nói.

Diệp Hạo cười cười đặt bàn tay lên vai của ông ta.

Lập tức, Vô Nha Tử cảm thấy tu vi của mình đang tăng lên rất nhanh.

- Công tử, đây là…?

Ông ta giật mình hỏi.

- Tập trung tinh thần, tăng lên tu vi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Kim Đan Tứ Chuyển!

Kim Đan Ngũ Chuyển!

Khi Vô Nha Tử đạt đến Kim Đan Lục Chuyển Diệp Hạo mới ngừng lại.

- Tư chất cực hạn của ông chỉ đến Kim Đan Lục Chuyển thôi hả?

Diệp Hạo hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK