Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Song Kiếm Quyết.

- Đây chính là cần tâm phân lưỡng dụng a.

- Gia hỏa Vô Danh này cũng quá yêu nghiệt a.

- Dù Ngũ Hành Kiếm Quyết Diệp Hạo mạnh hơn cũng không thể nào là đối thủ hai bộ Kiếm Quyết dung hợp của Vô Danh.

Vô Danh tàn nhẫn nhìn Diệp Hạo.

Hắn phản phất nhìn thấy hình ảnh Diệp Hạo bị bản thân đánh thổ huyết.

Chỉ là rất nhanh thần sắc trên mặt Vô Danh cứng lại, bởi vì tay trái Diệp Hạo cũng đồng dạng xuất hiện một thanh kiếm.

Tay phải Diệp Hạo chém ra ánh sáng Ngũ Hành Kiếm Quyết, tay trái cũng chém ra Âm Dương đạo đồ, ánh sáng Ngũ Hành Kiếm Quyết dưới uy lực xoay tròn của Âm Dương đạo đồ mà trong nháy mắt chợt tăng gấp mấy lần.

- Âm Dương Kiếm Quyết.

- Bản Nguyên Kiếm Quyết.

- Diệp Hạo nắm giữ hai bộ đều là Bản Nguyên Kiếm Quyết.

- Diệp Hạo cũng hiểu Song Kiếm Quyết.

- Hai loại Bản Nguyên Kiếm Quyết kết hợp với nhau uy lực vượt xa Vô Danh.

Dưới lôi đài Thái Bảo nhìn thấy một màn cũng trừng lớn hai mắt.

Bây giờ hắn mới ý thức được lúc Diệp Hạo giao thủ với mình còn cố ý ẩn giấu thực lực.

Thiên phú Kiếm Đạo của Diệp Hạo không phải bản thân có thể so sánh được.

Theo lấy một đạo bạo tạc kinh thiên động địa thân ảnh Vô Danh phun ra một ngụm máu tươi rơi xuống phía sau, bất quá lúc chuẩn bị ngã ra lôi đài Vô Danh lại cưỡng ép thân hình bản thân ngừng lại.

- Diệp Hạo!

Vô Danh gầm thét về phía Diệp Hạo.

Vô Danh không cam tâm a.

Bởi vì Vô Danh đi đến đây là vì vị trí thứ nhất.

Thế nhưng ai có thể ngờ gia hỏa Diệp Hạo này cũng là 33 chuyển.

33 chuyển cũng bình thường.

Nhưng ai có thể ngờ hắn lại mạnh như vậy?

Dù Vô Danh vận dụng Song Kiếm nhưng vẫn không phải là đối thủ của Diệp Hạo.

- So giọng lớn sao?

Diệp Hạo khinh thường nhìn Vô Danh nói.

Tu sĩ giữa sân rất muốn cười.

Bất quá vừa nghĩ tới đối tượng mình cười là Vô Danh thì ngay lập tức đình chỉ.

Diệp Hạo có thể không quan tâm tới Vô Danh, bọn họ dám không quan tâm sao?

- Ta phụng sự sư tôn ta đến Đông Vực là vì đoạt giải quán quân.

- Tiếp tục.

- Ta muốn nó cho ngươi biết sư tôn ta là Tiên Vương.

Tiên Vương!

Hai chữ này vừa ra tu sĩ toàn trường đều bạo phát từng đạo thanh âm kinh hô.

Phải biết Đông Vực đều không có Tiên Tôn, liền không cần phải nói so với Tiên Tôn, Tiên Vương còn mạnh hơn.

Không ai ngờ Vô Danh dĩ nhiên có lai lịch như vậy.

- Làm sao? Lấy sư tôn của ngươi ra để làm ta sợ sao?

- Ta chỉ muốn nói cho ngươi, tiếp theo ta sẽ vận dụng Tiên Vương Thần Thông mà sư tôn ta truyền cho ta.

Vô Danh chậm rãi nói ra.

- Thần Thông mà sư tôn ta truyền cho này dù hiện tại ta vẫn chưa khống chế được toàn bộ.

- Ngươi lo lắng sẽ giết chết ta sao?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Diệp Hạo…

Vô Danh sở dĩ nói như vậy cung là lo lắng phía sau Diệp Hạo cũng có Tiên Vương, bởi vậy Vô Danh nói như vậy cũng là vì đề phòng vạn nhất.

Ngươi nhìn xem, ta đã sớm đã nói a? Sư Tôn truyền cho ta Thần Thông ta khống chế không nổi, ta có biện pháp gì đây?

- Ngươi cứ việc xuất thủ, ta đều có thể tiếp.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.

Diệp Hạo thoải mái nói vậy khiến trong lòng Vô Danh cảm thấy tức giận.

- Ta sẽ xem ngươi có thể đỡ được hay không?

Theo lấy âm thanh Vô Danh giữa không trung đã nứt ra một cái lỗ hổng lớn, tiếp lấy một dòng sông rộng lớn vọt tới phía Diêp Hạo.

Mà ở trên nhánh sông này lại truyền đến từng đạo thanh âm gào thét điên cuồng, từng thân ảnh âm hồn ở trong nhánh sông chìm chìm nổi nổi.

- Đây là Hoàng Tuyền sao?

- Làm sao ta biết được?

- Ta cảm thấy nếu rơi vào trong đó chỉ sợ ngay cả cặn cũng không chừa.

Diệp Hạo nhìn thấy dòng sông này hai tay kết Không Vô Ấn.

Yêu ma quỷ quái gì?

Toàn bộ hóa thành hư vô cho ta.

Tiếp theo là một màn rung động toàn trường.

Bởi vì khoảng cách dòng sông với Diệp Hạo chỉ còn 10 mét cũng khó có thể tiến lên một bước, mà âm hồn đi cùng với dòng sông toàn bộ đều lặng yên không một tiếng động mà hóa thành hư vô, dần dần dòng sông càng ngày càng cách xa Diệp Hạo.

Khi dòng sông mà Vô Danh triệu hoán đã bị áp súc không còn bao nhiêu Vô Danh nhìn Diệp Hạo tràn đầy kinh hãi nói.

- Diệp Hạo, Thần Thông của ngươi là gì?

- Ngu ngốc, ngươi cảm thấy chỉ mình ngươi là biết Tiên Vương Thần Thông thôi sao?

Diệp Hạo khinh bỉ nhìn Vô Danh một cái nói.

Toàn thân Vô Danh chấn động.

Vừa nãy Vô Danh còn hoài nghi phía sau Diệp Hạo có bối cảnh Tiên Vương.

Không ngờ Diệp Hạo thật đúng có bối cảnh Tiên Vương.

- Sư tôn ngươi là ai?

Vô Danh hỏi.

- Sư tôn ngươi là ai?

Diệp Hạo hỏi lại.

- Tục danh sư tôn ta không tiện tiết lộ.

Câu này của Vô Danh cũng không phải lừa gạt Diệp Hạo, thật sự sư tốn hắn không tiện lộ diện.

- Tục danh của sư tôn ta cũng không tiện tiết lộ.

Diệp Hạo liếc Vô Danh một cái nói.

Vô Danh nghe được như thế cũng ý thức được sư tôn Diệp Hạo hơn phân nửa cũng có tình cảnh giống sư tôn mình.

- Nếu đã đều là đệ tử Tiên Vương, như vậy trận tỉ thí này có thể hòa không phân thắng bại được không?

Vô Danh chần chờ một chút nói.

- Thế nào gọi là hòa không phân thắng bại?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?

- Diệp Hạo, ta còn có át chủ bài chưa dùng, ta sở dĩ nói hòa không phân thắng bại là cho ngươi cơ hội.

- Nói cứ như ta không có lá bài tẩy vậy.

- Được, nếu ngươi đã không nghe lời khuyên, ta sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục.

Vô Danh nói đến đây huyết dịch toàn thân như nước sông cuồn cuộn xông lên chân trời, tiếp lấy tu vi Vô Danh không ngưng mà bạo tăng.

Loại bạo tăng này nhảy lên tới Kim Tiên cảnh.

Trong một lần hô hấp Vô Danh hoàn toàn lột xác.

- Kim Tiên cảnh.

- Vô Danh đột phá đến Kim Tiên cảnh?

- Vô Danh thông qua bí pháp trong một thời gian ngắn tăng lên tới Kim Tiên cảnh. Đột phá bình thường làm sao nhanh như vậy?

- Đến Kim Tiên cảnh có thể vận dụng Thần Hồn Chi Lực, lần này dù tốc độ Diệp Hạo có nhanh cũng vô ích.

Ngay lúc tu sĩ toàn trường đang thảo luận ở vị trí mi tâm của Vô Danh đã tuôn ra một đạo Thần Hồn Chi Lực, Thần Hồn Chi Lực này hóa thành thân ảnh của Vô Lực.

Dù nhìn qua hư ảnh này cũng không có bao nhiêu cường đại.

Không thể phủ nhận là Vô Danh xác thực đặt chân Kim Tiên.

- Đánh cho ta.

Ngón áp út Diệp Hạo nói.

Đạo hư ảnh thần hồn nháy mắt nhào tới Diệp Hạo.

Tốc độ Thần Hồn hơn xa tốc độ nhục thân.

Diệp Hạo nhìn hư ảnh Thần Hồn Vô Danh trên khóe miệng không khỏi lộ ra ý cười khinh thường, Vô Danh phát giác được khóe miệng Diệp Hạo trào phúng trái tim bỗng nhiên đập mạnh một nhịp.

Chẳng lẽ Diệp Hạo còn có thể chống lại được Thần Hồn bản thân sao?

Không có khả năng!

Đây chính là năng lực Kim Tiên cảnh a.

Coi như Diệp Hạo nắm giữ bí thuật trong thời gian ngăn đánh vỡ giam cầm, lúc này muốn phản kích cũng không kịp a.

Đối mặt với hư ảnh Thần Hồn của Vô Danh, Diệp Hạo nhắm hai con mắt lại.

Mà ngay lúc hư ảnh Thần Hồn sắp bổ nhào vào Diệp Hạo, Diệp Hạo đột nhiên mở hai mắt ra.

Sau một khắc hư ảnh Thần Hồn của Vô Danh liền kêu thảm thiết một tiếng, trên người toát ra từng làn khói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK