Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------------------

- Tùy tiện lựa chọn đi.

Đường Phiên Phiên cười nói:

- Các người có thể lựa chọn một pháp bảo phòng thủ và một pháp bảo công kích.

Hai pháp bảo!

Võ Đào và bốn đại thái thượng trưởng lão kích động, vội vàng chạy tới bên cạnh hơn trăm món pháp bảo kia.

Ánh mắt nóng bỏng nhìn đống pháp bảo.

Đường Phiên Phiên nhìn thấy bọn người Võ Đạo chọn tới chọn lui vẫn chưa chọn được, cười nói:

- Một trăm món pháp bảo này cho Ám Tinh Môn, các người cứ từ từ mà lựa chọn.

- Tất cả đều cho Ám Tinh Môn sao?

Võ Đào giật mình nói.

- Tôi không thể để các người gọi không mình một tiếng thiếu phu nhân được.

Đường Phiên Phiên phóng khoáng nói.

Võ Đào và bốn đại thái thượng trưởng lão trầm ngâm.

Bọn họ đều hiểu, sở dĩ Đường Phiên Phiên hào phóng như vậy vì trước đó Ám Tinh Môn đã liều chết bảo vệ.

- Tôi còn có ba trăm món Trung Phẩm Linh Bảo này, Tông Chủ cứ túy ý an bài đi.

Đường Phiên Phiên vung tay lên, ba trăm món Trung Phẩm Linh Bảo lại xuất hiện bên trong đại điện.

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - )

Bách Hoa Cốc!

Toàn bộ tu chân giới đều biết Bách Hoa Cốc là tẩm cung của Bách Hoa.

Cho dù cường giả Địa Tiên như Long Đằng cũng không dám tùy tiện xông vào.

Không vì cái khác.

Chỉ bởi vì Bách Hoa Cốc được Bách Hoa bố trí lít nha lít nhít trận pháp làm người ta khó lòng phòng bị.

Giữa biển hoa có một cô gái khuynh quốc khuynh thành đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ, hai tay cô đang nhẹ nhàng gãy trên Cổ Cầm.

Tiếng đàn ung dung, phiêu dật khắp không gian.

Trong lúc cô gái này đang vong ngã, một cô gái hốt hoảng chạy tới.

- Tiểu Ngư, cô nhanh rời khỏi chỗ này của tôi đi.

Cô gái đang đánh đàn không phải ai khác chính là Tô Tiểu Ngư bị Long Đằng cưỡng ép giam cầm.

Bàn tay Tô Tiểu Ngư ngừng lại, đặt trên dây đàn, nghi ngờ hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Cô thành thật nói cho tôi biết, rốt cuộc Diệp Hạo có lai lịch như thế nào?

Bách Hoa nhìn Tô Tiểu Ngư nói.

- Cô còn chưa trả lời vấn đề của tôi đấy?

Cô đương nhiên không thể tiết lộ thân phận của Diệp Hạo được.

- Cô có biết Thiên Bằng vừa bị Diệp Hạo giết chết không?

- Thiên Bằng nào?

- Còn có Thiên Bằng nào nữa? Phó Minh Chủ Liên Minh Yêu Đạo Thiên Bằng chứ ai vào đây.

- Sao có thể được?

Tô Tiểu Ngư biến sắc nói.

- Cô không biết Diệp Hạo bá đạo thế nào đâu.

Bách Hoa cười khổ:

- Sau khi giết chết Thiên Bằng, Diệp Hạo còn giết chết hơn mười cường giả ngăn cản hắn rời đi, mà những cường giả tà đạo này yếu nhất cũng có tu vi Nguyên Anh Cảnh cao giao a, những người này không chịu nổi một đòn đã chết. Ngay cả Long Đằng cũng không làm gì được Diệp Hạo.

- Long Đằng chịu thua hả?

Tô Tiểu Ngư giật mình.

- Lúc đó, không biết Diệp Hạo sử dụng thần thông gì, mấy vạn tu sĩ ở đó đều bị hắn điều khiển, nếu Long Đằng không chịu thua sợ rằng sẽ bị Diệp Hạo giết.

Bách Hoa nói xong, mơ ước nói:

- Tôi còn nhớ rõ một câu nói của Diệp Hạo, tà đạo nhục ta, chính đạo bức ta, Long Đằng, ngươi nói ta nên làm thế nào đây?

Tô Tiểu Ngư giật mình nhìn Bách Hoa nói:

- Bách Hoa, không phải cô yêu thích Diệp Hạo đấy chứ?

- Cô đừng nói cô không chút động tâm nào a.

Bách Hoa nói:

- Tôi đã từng cảm thấy Long Đằng là cường giả vô song, nhưng hiện tại sao có thể so sánh với Diệp Hạo được? Tôi quyết định, sau này sẽ đi theo Diệp Hạo.

Tô Tiểu Ngư hừ lạnh nói:

- Đâu phải cô muốn là được đi theo Diệp Hạo đâu?

Trong đầu cô nhớ tới lúc trước Thạch Linh đã nói cho mình.

Bảo cô đi theo Diệp Hạo.

Lúc đấy, cô còn thấy như vậy sẽ bôi nhọ thân phận bản thân.

Ai có thể ngờ được, mới qua hơn một năm mà Diệp Hạo đã trưởng thành đến mức bản thân theo không kịp.

Tạo hóa trêu ngươi a!

- Tô Tiểu Ngư, tôi là một Trận Đạo Sư, còn là một cường giả Địa Tiên.

Bách Hoa nói đến đây xoay một vòng nói:

- Quan trọng nhất… tôi còn là một mỹ nữ a.

- Diệp Hạo chướng mắt cô.

- Cô nói cứ như Diệp Hạo coi trọng cô vậy.

Bach Hoa cười nói:

- Tô Tiểu Ngư a Tô Tiểu Ngư, không ngờ cô cũng ái mộ Diệp Hạo?

Thật ra cô không có tình cảm nam nữ với Diệp Hạo.

Nhưng khi nghe Bách Hoa nói phải đi theo Diệp Hạo, cô có một cảm giác bản thân bị cướp mất cái gì đó.

- Không có.

- Vậy sao cô còn ngăn cản tôi đi theo Diệp Hạo?

Bách Hoa trừng mắt nói.

- Tôi chỉ cảm thấy cô không có hảo tâm.

Tô Tiểu Ngư giải thích.

- Hiện tại, Diệp Hạo đã có thể trấn áp toàn bộ tu chân giơi, qua không bao lâu nữa, tu vi của Diệp Hạo sẽ đến tình trạng gì?

Bách Hoa cười nói:

- Bách Hoa tôi cho dù lá gan có lớn hơn nữa cũng không dám trêu chọc một kỳ tài ngút trời này a.

Tô Tiểu Ngư giật mình.

Cô cẩn thận suy nghĩ lời nói của Bách Hoa.

Không phải không có lý.

Tốc độ tăng lên tu vi của Diệp Hạo quá nhanh.

Nếu Bách Hoa dám có tâm tư hãm hại thì tự chui đầu vào rọ rồi!

Bách Hoa thấy Tô Tiểu Ngư không nói gì, nói tiếp:

- Cô không định đi ôn chuyện với tình lang một chút hả?

Tô Tiểu Ngư hừ lạnh rồi đứng dậy bay về nơi xa.

Bách Hoa vung tay lên thu lại hết cấm chế ở Bách Hoa Cốc, nếu không Tô Tiểu Ngư có thể đi ra mới lạ? Sau khi thu hồi hết cấm chế, cô nhanh chóng đuổi theo Tô Tiểu Ngư.

- Tiểu Ngư, cô có biết Diệp Hạo vừa mới giết chết một Mệnh Tinh không?

- Là ai?

Bách Hoa thấy Tô Tiểu Ngư không có gì bất ngờ, nói:

- Hình như cô không bất ngờ chút nào a.

Nhưng rồi Bách Hoa vẫn nói ra:

- Dương Bá, đồ đệ của Thiên Bằng.

- Không ngờ mệnh tinh cuối cùng lại là đồ đệ của Thiên Bằng.

- Tô Tiểu Ngư, bây giờ hai chúng ta đã trên cùng một chiếc thuyền, cô có thể nói cho tôi biết thân phận của Diệp Hạo được không?

Bách Hoa lấy lòng nói.

Cô biết rõ, bây giờ bản thân đi theo Diệp Hạo địa vị tuyệt đối sẽ kém hơn Tô Tiểu Ngư.

Dù sao Tô Tiểu Ngư đã đi theo Diệp Hạo từ sớm rồi.

- Cô thật sự không đoán ra à?

Tô Tiểu Ngư bất đắc dĩ nói.

Cô không tin Bách Hoa không đoán ra thân phận của Diệp Hạo.

- Làm sao tôi dám đoán được?

Bách Hoa bất đắc dĩ.

- Bách Hoa a, Diệp Hạo có thể giết chết mệnh tinh, chẳng lẽ cô còn không hiểu?

Tô Tiểu Ngư nhìn Bách Hoa nói.

- Tôi thật lòng không biết mà.

Bách Hoa mờ mịt.

- Cô không định để tôi nói ra Diệp Hạo là Ám Tinh đấy chứ?

Tô Tiểu Ngư trừng mắt Bách Hoa nói:

- Cô hiểu chưa?

- Cô cho rằng Diệp Hạo là ám tinh à?

Bách Hoa kinh ngạc nhìn Tô Tiểu Ngư.

Tô Tiểu Ngư thấy vẻ mặt nghi ngờ của Bách Hoa, hỏi:

- Chẳng lẽ không phải?

- Không phải đâu.

Bách Hoa trầm giọng nói:

- Đường Phiên Phiên đã được ám tinh chính thức công nhận rồi. Hiện tại, toàn bộ tu đạo giới đều biết rõ chuyện này.

- Cái gì?

Tô Tiểu Ngư giật mình.

Cô vẫn luyên cảm thấy Diệp Hạo chính là Ám tinh, nhưng giờ Bách Hoa lại chắc chắn nói Đường Phiên Phiên mới là ám tinh.

Như vậy thì.

Diệp Hạo là cái gì đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK