Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------------------
Ngọc Sơn!
Một dãy núi bình thường ở Hoa Hạ.
Chỉ có võ sĩ giới võ đạo mới biết đây là trụ sở của Chính Đạo đệ nhất Đại Tông Môn.
Diệp Hạo đứng trên đỉnh Ngọc Sơn nhìn vân vụ lượn lờ phía xa xa.
- Anh đừng nghĩ quẩn nha.
Sau lưng Diệp Hạo, một nữ hài đang từ sườn núi bò lên, mặt nàng tràn đầy lo âu nói.
- Cô bé, anh không có nghĩ quẩn.
Diệp Hạo bất đắc dĩ nói với nữ hài.
- Nơi này có cái gì chứ, anh đến đây làm gì?
Nữ hài không tin, nói ra
- Mọi chuyện đều có cách giải quyết mà
- Anh chỉ ngắm cảnh thôi.
- Hàng năm, không có 10 cũng có 8 người tự sát ở đây, anh đừng lấy mạng sống của mình ra đùa giỡn, có được không?
Nữ hài một mặt khẩn cầu nói với Diệp Hạo.
- Nhiều thứ trên đời, anh còn chưa có hưởng thụ đâu, sao có thể dễ dàng kết thúc cuộc sống của mình chứ.
Diệp Hạo nhìn nữ hài xinh đẹp trước mặt, cười nói ra.
- Vậy anh xuống núi với em đi.
Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Nữ hài khuyên nhủ.
- Đợi chút nữa, anh sẽ xuống núi.
- Vậy để em bồi tiếp anh.
- Không cần đâu.
Cô bé kia không hề nói gì, chỉ đứng bên cạnh Diệp Hạo.
- Nếu em không đi, anh sẽ nhảy xuống ngay.
Diệp Hạo bất đắc dĩ nói ra.
Nữ hài bước nhanh tới trước mặt Diệp Dạo, giơ hai tay ra ngăn lại
- Không được.
- Nếu còn không tránh, đừng trách anh làm gì em nhé.
Diệp Hạo nói xong, rồi nhìn nữ hài say đắm.
Nữ hài kia giật nảy mình.
- Anh...
Diệp Hạo nhìn thấy cô bé sợ hãi, hắn lại tiến lên một bước, nữ hài kia vội vàng chạy qua một bên tránh Diệp Hạo.
Diệp Hạo nhấc chân đuổi tới, cô bé bị dọa sợ cuống quít lao nhanh xuống dưới núi.
Diệp Hạo đuổi một khoảng cách, rồi lại đi lên trên núi.
Diệp Hạo đạp một cước về vách núi vài trăm mét, sau một khắc, thân ảnh Diệp Hạo lại xuất hiện phía trên đất bằng.
Cỏ xanh lớp lớp, phồn hoa như gấm.
Chỗ này không khác gì thế ngoại đào nguyên, nhưng lúc này Linh Lực lại rất yếu kém.
Bất quá cũng bình thường.
Nếu Linh Lực cường hoành, chỗ nào còn vòng trên Lạc Thần Tông chứ?
Khiến Diệp Hạo kinh ngạc, bởi vì nơi này lại không có bao nhiêu nữ tử.
Không có đạo lý a.
Thần Niệm Diệp Hạo quét qua, thì hiểu được tại sao bốn phía lại không có người.
Lạc Thần Đại Điện.
Bên trong Đại Điện, toàn thân Lạc Y nhuốm đầy máu nằm trên mặt đất, từng cao tầng Lạc Thần Tông run lẩy bẩy.
Một hắc bào trung niên ngồi trên vị trí Tông Chủ, nhãn thần hắn hài hước đảo qua đám người.
- Chính Đạo Đệ Nhất Tông Môn? Không gì hơn cái này.
Lời nói của Trung niên khiến cao tầng Lạc Thần Tông vừa sợ vừa giận, nhưng bọn họ không thể không thừa nhận sự thật này.
Lạc Y đã đạt đến Thiên Nhân Cảnh trung kỳ, nhưng nàng vẫn không chịu nỗi một chiêu, cho nên đối phương ít nhất là Kết Đan Cảnh.
Kết Đan Cảnh!
- Nếu Tổ Sư Lạc Thần Tông còn ở đây, sao ngươi dám làm càn chứ?
Văn Nhân Nguyệt không nhịn được nói ra.
Nghe vậy, hắc bào trung niên ha ha cười nói
- Ngươi nói lão gia hỏa này sao?
Hắn lập tức dùng Thần Niệm quét về phía cấm địa Lạc Thần Tông, rồi quăng một hôi bào lão bà đang bị giam cầm vào bên trong Đại Điện.
- Tổ Sư.
Khi cao tầng Lạc Thần Tông nhìn thấy bà lão này, nguyên cả đám hoảng sợ không nói nên lời.
Ánh mắt bà lão sợ hãi nhìn hắc y trung niên
- Ngươi là ai?
Bà lão không hề nghĩ tới, bản thân đã liều mạng thu liễm khí tức, nhưng vẫn bị tên này phát hiện ra.
- Kết Đan Nhất Chuyển.
Hắc bào trung niên nhìn bà lão một cái, nói
- Cưỡng ép đột phá Kết Đan cảnh lại như thế nào? Còn không phải Kết Đan Cảnh yếu nhất sao?
Đường Thu một mặt đắng chát.
Năm đó, Đường Thu đâu chỉ không đủ tư cách đạt đến Kim Đan, dù Thiên Nhân Cảnh, bà ta cũng không thể nào đạt được.
Dưới cơ duyên xảo hợp, bà ta đã lấy được một Ngộ Đạo Diệp, nếu không nhờ nó, cả đời này của bà ta chỉ có thể dừng bước tại Võ Đạo Cực Hạn.
- Ngươi cũng chỉ là Kết Đan Tứ Chuyển.
Đúng lúc này, một âm thanh nhẹ nhàng vang lên trong Đại Điện.
Khi Văn Nhân Nguyệt cùng Lạc Y nghe được âm thanh này, trên mặt hai người lộ ra vẻ mừng như điên.
Âm thanh quen thuộc này, sao bọn họ có thể dễ dàng quên được?
Hai nữ lập tức nhìn về phía cửa Đại Điện, thấy được Diệp Hạo đang một mặt bình tĩnh đi tới.
- Ngươi là ai?
Hắc bào trung niên đang chuẩn bị đứng lên, thì Diệp Hạo bỗng nhiên quát lớn
- Ai cho ngươi đứng lên?
Âm thanh Diệp Hạo vừa ra, một đạo khí thế kinh thiên trong nháy mắt đập trên người hắc bào trung niên, sắc mặt ông ta hoàn toàn tái mét rồi “bịch” một tiếng lên trên ghế. Dù cái ghế kia được dùng tài liệu đặc biệt chế tạo ra vẫn trực tiếp bị chấn bể, ghế dựa vỡ ra, đồng thời hắc bào trung niên ngồi co quắp trên mặt đất.
Quang quác một tiếng, hắc bào trung niên lại phun ra một ngụm máu tươi, nhãn thần hắn vô cùng sợ hãi nhìn Diệp Hạo, run rẫy hỏi
- Ngươi… ngươi là ai?
Diệp Hạo không thèm nhìn lại hắc y trung niên, đi tới bên cạnh bà lão.
- Năm đó, bà là người lấy được Ngộ Đạo Diệp?
Diệp Hạo vung tay một cái, bà lão liền đứng lên.
Bà lão không biết Diệp Hạo là ai, nhưng bà ta biết không thể đắc tội người thanh niên trước mặt.
- Vâng.
Loại chuyện này cũng khống có gì giấu diếm.
- Dựa vào manh mối của bà, ta đã tìm được Ngộ Đạo Thụ, ta sẽ không lấy không cơ duyên này.
Diệp Hạo nói đến đây, rồi đưa bàn tay khoác lên vai bà lão
- Ta sẽ giúp bà một đoạn đường.
Diệp Hạo nói xong, nhân uân chi khí lập tức tràn vào cơ thể bà lão, dùng mắt trần vẫn có thể thấy được tu vi bà lão đang tăng lên nhanh chóng.
Kim Đan Nhị Chuyển!
Kim Đan Tam Chuyển!
Đến lúc này, bà lão đã đến cực hạn.
- Tiền bối, ta đến cực hạn rồi.
Tuy bà lão vui mừng, nhưng lại rất rõ ràng tình huống bản thân.
- Cực hạn? Cực hạn chỉ dùng để phá vỡ
Diệp Hạo nói đến đây rồi lấy tiên huyết ra, tiên huyết tràn vào cơ thể bà lão, giúp bà tiến hành một loại trạng thái đốn ngộ.
Kim Đan Cửu Chuyển, Thập Chuyển, Diệp Hạo không có biện pháp đánh vỡ, nhưng Kim Đan Tứ Chuyển, Ngũ Chuyển thì không có vấn đề.
Ngay lúc bà lão tiến nhập trạng thái đốn ngộ, bình cảnh cảnh giới Kim Đan Tứ Chuyển của bà buông lỏng ra, sau vài cái hô hấp, một tiếng “bịch” vang lên, đồng thời Diệp Hạo lại chuyển đổi thành nhân uân chi khí.
- Kim Đan Tứ Chuyển.
Hắc bào trung niên hoảng sợ nói.
Cao tầng Lạc Thần Tông vô cùng sợ hãi nhìn Diệp Hạo.
không ai nghĩ đến chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Hạo liên tục tăng tu vi Tổ Sư lên ba cảnh giới.
Nhưng đến hiện tại, tu vi bà lão vẫn không có xu thế đình chỉ.
Ân tình của Ngộ Đạo Thụ quá lớn.
Bởi vậy, Diệp Hạo sẽ cố gắng hết sức tăng tu vi bà lão lên.
Khi bà lão đạt đến Kim Đan Tứ Chuyển, Diệp Hạo lại chuyển đổi thành tiên huyết.
Năng lượng của Tiên huyết khó có thể tưởng tượng.
Dù cảnh giới bình cảnh của bà lão kiên cố đáng sợ, nhưng vẫn bị tiên huyết cưỡng ép đột phá.
- Kết Đan Ngũ Chuyển!