Dịch: Lương
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
----------------------------------
Những bệnh nhân đang xếp hàng chờ cứ nghĩ phải đợi thêm một ngày, nhưng họ không ngờ Diệp Hạo dĩ nhiên tiếp tục trị liệu.
Điều này khiến đám fan đang chờ đợi phải giật mình.
Diệp Hạo làm thế này có ý gì? Không phải đã đến giờ tan sở rồi?
Rất nhanh những fan hâm mộ đã biết đáp án.
Bởi vì những bọn họ tụ tập nghiêm trọng mà ảnh hưởng đến giao thông, phía trên cũng đã yêu cầu Diệp Hạo chuyển phòng khám sang nơi khác, Diệp Hạo không đành lòng nhìn những bệnh nhân vất vả xếp hàng, cho nên không để ý đến thân thể mệt mỏi mà tiếp tục trị liệu cho những người bị bệnh này,
- Chúng ta đã làm liên lụy đến Diệp Hạo rồi.
- Không ngờ vô tình chúng ta đã mang đến ảnh hưởng cho Diệp Hạo lớn đến như vậy.
- Không biết Bảo Bảo có giận chúng ta không?
Những fan hâm mộ thảo luận một hồi rồi tự động rời đi.
Dù sao vẫn còn một bộ phận biết lí lẽ.
Nhưng đa phần Fan vẫn ở lại, bọn họ xa xôi ngàn dặm đến đây nhưng lại không thấy Diệp Hạo thì làm sao can tâm.
Hứa Manh Manh nói khẽ.
- Diệp Hạo, còn hơn 8000 fan đang chờ bên ngoài.
Diệp Hạo nghe được như thế, thở dài một hơi.
Không thể nghi ngờ, những fan hâm mộ này đang bám chặt hắn.
Con người quá trọng tình cảm đều như vậy.
Diệp Hạo đứng lên
- Chúng ta đi thôi.
- Được.
Diệp Hạo đi ra cửa nhìn những bệnh nhân đang chờ đợi trong gió rét, lớn tiếng thông báo:
- Bởi vì vài nguyên nhân, ngày mai tôi sẽ dời đến Trại An Dưỡng Cẩm Tú tiếp tục tiến hành trị liệu.
Những người bệnh này cũng biết được nguyên nhân Diệp Hạo di chuyển.
Bởi vậy đa số mọi người bệnh đều hiểu cho hắn, nhưng cũng có một bộ phận người bệnh lộ vẻ không vui.
Nhưng họ không dám nói cái gì, bởi vì hôm nay Diệp Hạo từ chối trị liệu cho ba người bệnh, mà cả ba vị kia đều có thái độ với Diệp Hạo hôm trước.
Chợt Diệp Hạo đi tới trước mặt những người hâm mộ hắn, khuôn mặt hắn ra vẻ bất đắc dĩ nói.
- Tôi chỉ là một người bình thường, một con người vô cùng phổ thông.
Diệp Hạo khẽ nói.
- Mấy người cũng đang ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi a.
Lời Diệp Hạo khiến những fan hâm mộ giật mình, không một minh tinh nào nói ra lời như vậy nha, không phải ai cũng muốn mình có càng nhiều fan càng tốt sao?
- Tôi hi vọng mọi người có thể trở về sinh hoạt bình thường, mà không phải sùng bái tôi quá mù quáng.
Ánh mắt Diệp Hạo đảo qua 8000 fan hâm mộ trước mặt
Sau khi Diệp Hạo rời đi, những fan hâm mộ đưa mắt nhìn nhau rồi cuối cùng không hẹn mà cùng rời đi.
Cùng lúc đó, hậu viện Diệp Hạo đưa lên một lời nhắn trong diễn đài:
« Nếu thích Diệp Hạo thì đừng quấy rầy cậu ấy, được không? »
Đây là một phần bản kiến nghị.
Phía dưới bản kiến nghị rất nhiều fan hâm mộ nhao nhao kí tên vào.
Diệp Hạo trở lại biêt thự liền gọi cho Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt đang ở Trại An Dưỡng để kiến thiết, Diệp Hạo cũng muốn ra mắt Trại An Dưỡng này trước công chúng.
(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - )
. . .
Xe Diệp Hạo dừng trước cửa đại học Trung Y đã thấy Trương Lan mặc đồ thể thao đang chạy bộ.
- Trương Lan.
Trương Lan ngừng bước chân.
Cô có chút kinh ngạc nhìn Diệp Hạo:
- Anh tới đây làm gì?
- Chờ Hứa Manh Manh.
- Chờ Hứa Manh Manh?
Đôi mắt Trương Lan không khỏi híp lại.
- Tôi đang truyền thụ cho cô ấy thuật Ngân châm điểm huyệt.
- Tôi cũng muốn học.
- Cô có thời gian không?
Diệp Hạo tò mò hỏi.
Diệp Hạo biết rõ chỉ cần có thời gian, Trương Lan đều sẽ đến phòng huấn luyện của cục Võ đạo.
- Có thời gian.
Trương Lan nói ra.
- Khổ nhàn kết hợp không phải sao?
- Cô có muốn thay quần áo không?
- Vậy anh chờ tôi một chút.
- Được.
Trương Lan nhẹ gật đầu rồi chạy nhanh về ký túc xá.
Thật ra Trương Lan không quan tâm học Ngân châm điểm huyệt gì đó đâu, từ khi tiến vào thế giới võ giả, toàn bộ tâm trí cô đều nghĩ đến việc tăng tu vi, bây giờ việc học cô cũng không còn quan trọng nữa.
Dù toàn bộ đều rớt hết thì có sao.
Tu vi Trương Lan hiện tại sau khi được Diệp Hạo và Thiền Hoa bồi dưỡng đã tăng lên đến Hậu Thiên tầng sáu.
Cách Tiên thiên không còn bao xa nữa.
Hơn nữa trí nhớ hiện tại của Trương Lan cũng được tăng lên, nên muốn Trương Lan rớt tín chỉ không có khả năng đâu.
Thứ Trương Lan thực sự coi trọng là việc có thể ở bên cạnh Diệp Hạo.
Không qua bao lâu thời gian, Hứa Manh Manh thanh tú động lòng người xuất hiện trước xe Diệp Hạo.
Cô mở cửa xe rồi ngồi vào ghế lái phụ.
- Không ngờ anh cũng thích Land Rover.
Hứa Manh Manh nói khẽ.
- Động cơ Land Rover rất tốt.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu.
- Chúng ta đi thôi.
- Chờ một chút.
- Hả?
- Trương Lan cũng muốn học Ngân châm điểm huyệt.
- À.
Ánh mắt Hứa Manh Manh ngưng lại.
Làm sao Hứa Manh Manh có thể không biết lý do Trương Lan muốn học Ngân châm điểm huyệt chứ.
Nhưng Diệp Hạo không phải bạn trai cô, dù muốn ngăn cản cũng không có lý do.
Một lát sau Trương Lan mặc một chiếc áo lông thật dài với chiếc giày cao gót đi tới trước mặt xe Diệp Hạo.
Bản năng Trương Lan muốn mở ra ghế lái phụ nhưng nhìn thấy Hứa Manh Manh đã ngồi đó rồi, nên cô chỉ đành thuận thế ngồi trên ghế phía sau Diệp Hạo.
- Đi thôi.
Diệp Hạo nói xong, bắt đầu khởi động xe.
Diệp Hạo đến Cẩm Tú sơn đã thấy một đầu rồng thật dài.
Hai bên đường có vài chục vị cảnh sát đang duy trì trật tự.
Nhiều người như vậy rất dễ gây ra náo động.
Diêp Hạo rất nhanh nhìn thấy mấy những fan hâm mộ của mình.
- Diệp Hạo, nhìn kìa, fan hâm mộ của anh đông quá!
Trương Lan chỉ các cô gái đang cầm ảnh chân dung của Diệp Hạo, các cô ấy nhìn đáng yêu làm sao.
- Nói cái gì đấy?
- Những người này đều dung chi tục phấn, ca không thích đâu.
Diệp Hạo bất mãn trả lời:
- Hắc hắc, được rồi, tục phấn thì tục phấn.
Trương Lan hỏi tiếp.
- Tôi nghe nói anh mới thành lập Q chat không đến một phút đã sập hả.
- Đúng.
- Cho tôi làm nhân viên quản lý đi.
- Được.
Hứa Manh Manh nghe được, vội vàng nói phụ thêm:
- Tôi cũng muốn làm quản lý.
- Được.
Hứa Manh Manh thấy Diệp Hạo không chút do dự mà đáp ứng, trong lòng cũng tràn đầy ngọt ngào:
- Anh chuẩn bị mở lại Q chat à?
- Trước mắt không có ý định này.
- Một cái Q chat chỉ có 2000 người à.
- 2000 người thì 2000 người chứ.
- Tôi nghĩ anh nên mở lại QQ.
- Tạo nhiều như vậy làm cái gì? Tôi cũng không dư thừa tinh lực với những cái này.
- Anh có thể giao cho tôi mà.
- Cô cứ học tập Ngân châm điểm huyệt thật tốt đi đã.
- Người ta không phải chuẩn bị làm chút chuyện trong lúc nhàm chán sao?
- Cái này nói sau đi.
Diệp Hạo không có đáp ứng Hứa Manh Manh.
Chờ xe đi tới trại An dưỡng Cẩm tú, một thiếu nữ mặc trang phục nghề nghiệp màu đen đang mỉm cười đang đợi Diệp Hạo đến.
Trương Lan và Hứa Manh Manh liếc mắt nhìn nhau một cái, cảm nhận sự bất an trong mắt đối phương.
Bảng Nhãn Minh Nguyệt!
Các cô không biết Bảng Nhãn Minh Nguyệt vì sao lại xuất hiện ở đây?
Hơn nữa trước đó Diệp Hạo không hề nói qua chuyện của Minh Nguyệt.
Sau khi ba người xuống xe, Diệp Hạo dẫn Trương Lan và Hứa Manh Manh đi đến trước mặt Minh Nguyệt nói:
- Đây là chủ nhân của trại An dưỡng Cẩm Tú, hai cô này là bạn của tôi, cô này là Trương Lan, cô này tên Hứa Manh Manh.
- Chủ nhân trại anh dưỡng Cẩm Tú?
Hứa Manh Manh giật mình hỏi lại:
- Minh Nguyệt không phải còn là học sinh sao?