Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------------------
- Em không cần ở đây bảo vệ cho anh đâu.
Diệp Hạo liếc mắt đã nhìn ra Đường Phiên Phiên không tiến nhập sâu vào tu luyện, nếu không sẽ không dễ dàng tỉnh lại như vậy.
- Dù sao thì em cũng không có gì làm mà.
Đường Phiên Phiên cười nhạt đáp.
- Anh bế quan cũng lâu rồi, từ giờ sẽ bắt đầu cảm ngộ Trọng Kiếp Cảnh.
Diệp Hạo khẽ nói:
- Em và Minh Nguyệt có thể làm chuyện của mình.
Diệp Hạo dám nói như vậy bởi vì hai người này lúc nào cũng có phân thân của hắn bảo vệ, nên nếu Lý Thiên Thiên có tập kích bất ngờ thì hắn cũng có đủ thời gian để chạy đến.
- Ừm, được.
Đường Phiên Phiên nói.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )
…
Côn Lôn!
Lần nữa quay lại khu vực Hạch Tâm tu luyện, tâm tình Thiên Yêu rất không tốt.
Nơi đây rõ ràng là địa bàn của mình nhưng bây giờ lại phải thay phiên nhau với người khác.
Lúc Thiên Yêu định tu luyện thì sắc mặt thay đổi, sau đó, một thân ảnh thướt tha xuất hiện trước mặt hắn.
- Lá gan của cô không nhỏ a.
Thiên Yêu nói.
- Lá gan của ta luôn không nhỏ.
Thân ảnh này lườm Thiên Yêu nói:
- Không ngờ ở thế giới này sẽ xuất hiện Thiên Yêu, còn nữa, bây giờ ngươi không xuất thủ được. Ta tự nhận bây giờ không phải đối thủ của ngươi, nhưng ta muốn đi ngươi không ngăn cản được.
- Hừ.
Thiên Yêu vừa nói xong hai tay đã đánh về phía thân ảnh kia, ngay lúc không gian bị vỡ ra thì thân ảnh đó đã biến mất không còn chút gì.
- Hả?
Thiên Yêu nhìn bốn phía nhưng mặc cho hắn làm cách nào cũng không tìm được một chút dấu vết để lại.
- Ta không tin ngươi có thể hoàn toàn biến mất.
Thiên Yêu nói xong từ hai con mắt phát ra ánh sáng, lúc này, toàn bộ trời đất trong mắt hắn bắt đầu thay đổi, hắn lập tức nhìn thấy một thân ảnh lóe lên rồi biến mất.
- Chạy đi đâu?
Thiên Yêu quát lớn, đuổi theo thân ảnh kia.
Trên bầu trời!
Hai thân ảnh đứng đối diện nhau.
- Ngươi không muốn báo thù hả?
Thân ảnh này nói với Thiên Yêu.
Ánh mắt Thiên Yêu âm hàn nhìn thân ảnh này.
Dù tu vi của hắn cao hơn người này không ít, nhưng thuật ẩn thân của người này quá bá đạo, bản thân có vận dụng nhiều thủ đoạn cũng không thể bắt được.
- Nói rõ chút đi.
Thiên Yêu lạnh lùng nói.
- Ngươi muốn để Diệp Hạo cưỡi lên đầu lên cổ ngươi suốt đời à?
Nghe được cái tên Diệp Hạo, ánh mắt Thiên Yêu lóe lên sát cơ:
- Ngươi có thù với Diệp Hạo?
- Không sai.
- Các ngươi cùng là Nhân Tộc.
- Diệp Hạo xém chút đã hủy tu hành của ta, nếu ta không tróc thịt lột da hắn, tâm cảnh của ta sẽ không được viên mãn.
- Cửu Âm Cung?
- Đại Tông Môn Tiên Vực.
- Ngươi đến từ Tiên Vực à?
- Không sai.
- Ngươi lấy gì để chứng minh?
- Ta không cần chứng minh.
Thân ảnh này không phải ai khác, chính là Lý Thiên Thiên.
Thiên Yêu trầm mặc.
- Ta muốn nói cho ngươi biết, Diệp Hạo lúc ở Kim Đan Cảnh và Nguyên Anh Cảnh đều đạt đến Thập Chuyển, đồng giai cho dù ta cũng không phải đổi thủ của hắn.
Lý Thiên Thiên nhìn Thiên Yêu nói.
- Cái gì?
Sắc mặt Thiên Yêu đại biến.
Trước giờ hắn vẫn cho tương lai có thể đánh thắng Diệp Hạo.
Bởi vì khi ở Kim Đan Cảnh hắn đạt đến Thập Chuyển.
Đây là thực lực của Thiên Yêu.
Nhưng mà khi Lý Thiên Thiên vạch trần căn cơ của Diệp Hạo, Thiên Yêu giống như rớt vào chậu nước lạnh.
- Cô lúc Kim Đan Cảnh, Nguyên Anh Cảnh cũng đạt đến Thập Chuyển?
Thiên Yêu hỏi.
- Không sai.
Lý Thiên Thiên gật đầu.
- Vậy thì tại sao cô không phải đối thủ của hắn?
- Đồng giai cũng có mạnh có yếu mà?
Lý Thiên Thiên không vui nói:
- Còn nữa, cho dù ta có kém hắn thì chênh lệch cũng không bao nhiêu.
- Cô muốn hợp tác thế nào?
- Ngươi đột phá Chân Tiên Cảnh.
- Tu vi hiện tại của ta chỉ đến Trọng Kiếp Cảnh Thất Chuyển, trong thời gian ngắn không thể đột phá.
- Ta sẽ giúp ngươi trong thời gian ngắn đạt đến Cửu Chuyển.
- Điều kiện là gì?
- Giết Diệp Hạo.
- Với thực lực của cô sao lại không tự mình ra tay đi?
- Tốc độ tu luyện của ta còn kém Diệp Hạo.
- Được, nếu cô giúp ta đạt đến Chân Tiên Cảnh, ta đảm bảo lột da tróc thị hắn.
- Đây là Thông Linh Ngọc Bội, lúc tu luyện mang theo bên mình, tốc độ của ngươi sẽ tăng lên gấp mười lần.
Lý Thiên Thiên tháo ngọc bộ bên hông mình đưa cho Thiên Yêu.
Thiên Yêu nhận lấy ngọc bội, giật mình hỏi:
- Cô nói cái gì? Tốc độ tu luyện sẽ tăng gấp mười lần à?
- Đúng, gấp mười lần.
Lý Thiên Thiên gật đầu nói:
- Nếu không tin thì người thử xem.
- Cảm ơn.
Thiên Yêu chắp tay với Lý Thiên Thiên.
Thiên Yêu trở lại Côn Lôn, sau đó gọi Thông Thiên Viên đến. Hắn đưa ngọc bội này cho Thông Thiên Viên còn mình thì ở trong tối quan sát.
Thiên Yêu không phải đồ đần.
Bảo bối tốt như vậy, ai biết Lý Thiên Thiên có động tay chân gì không?
Vì vậy, trước khi nắm chắc tuyệt đối thì hắn sẽ không dùng Thông Thiên Ngọc Bội để tu luyện.
(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )
…
Đông Phương Võ Giáo!
Lúc Diệp Hạo quay lại thì thời gian đã qua một tháng.
Thân làm cao tầng của Võ Giáo, nơi ở của Diệp Hạo có thể xếp thứ ba.
Không nói cách phối trí xa hoa, chỉ riêng linh khí đã gấp mười lần nơi ở của Đạo Sư, bởi vì phía dưới có một trận pháp cỡ nhỏ.
- Sao em còn ở đây?
Diệp Hạo đi đến cửa đã thấy một cô bé vô cùng bẩn đan quét dọn trong sân.
Cô bé này là lúc trước Diệp Hạo cứu ở của lớn, cô bé chỉ mới mười hai mười ba tuổi.
- Em… em không có chỗ để đi.
Nha đầu đáng thương nhìn Diệp Hạo nói.
- Không phải anh đã giúp em liên hệ với viện mồ côi gần đây rồi sao?
- Em không muốn đi viện mồ côi, em muốn ở lại đây tu hành.
- Tu hành?
Diệp Hạo giật mình chợt nói:
- Em không có tư chất tu võ.
Có tư chất hay không thì với tu vi hiện tại, Diệp Hạo có thể nhìn ra.
- Em không muốn bị kẻ khác ức hiếp.
Nữ hài ngẩng đầu nhìn Diệp Hạo, ánh mắt đầy chờ mong.
- Thôi, nếu em muốn học, anh sẽ an bài giúp cho.
Diệp Hạo suy nghĩ rồi nói.
Với thân phận của mình, muốn đưa học sinh mới vào thật sự quá đơn giản.
- Sau này em cứ ở lại chỗ này của anh đi.
Diệp Hạo nói xong nắm tay cô bé đi tới phòng vệ sinh:
- Em vào đây tắm cho thật sạch, anh ra ngoài mua cho em mấy bộ quần áo.
- Dạ.
Với nhãn lực của Diệp Hạo nhìn qua đã biết cô bé này mặc quần áo như thế nào sẽ đẹp nhất, nên hắn căn bản sẽ không chọn sai.
Mà Diệp Hạo cũng không phải người thiếu tiền, vì vậy hắn trực tiếp mua luôn mười bộ, mười bộ này toàn bộ đều là hàng hiệu quốc tế.
- Quần áo anh để ở cửa, em tự chọn một bộ mặc đi.
Diệp Hạo nói tiếp:
- Anh đi tìm một đạo sư cho em.
Diệp Hạo vừa rời đi, trong mắt cô bé đang tắm lóe lên một hồng mang yêu dị.
- Không ngờ có thể gặp một người thú vị như thế, hi hi.