Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------------------
Hai đại cao thủ Kim Đan Kỳ chết đi đã làm kinh động Lang Tộc.
Phải biết rằng, cho dù trong Tam Tông Lục Môn thì cũng không có bao nhiêu cường giả Kim Đan cả, huống chi Lang Tộc bọn hắn.
Tộc Trưởng Lang Tộc trước tiên tổ chức cuộc họp trong tộc.
Toàn bộ cao tầng Lang Tộc được gọi đến.
- Hai trưởng lão Kim Đan Kỳ của Lang Tộc ta vừa mới bị giết.
Trưởng Lão Lang Tộc quét mắt toàn trường nói.
- Cái gì?
- Bên cạnh ba Hồ Nữ đó có cao thủ hả?
- Chẳng lẻ Trương Phương Bình ra tay?
Từng người lần lượt mở miệng nói.
- Hiện tại, nguyên nhân hai vị trưởng lão vẫn lạc vẫn chưa rõ ràng, nhưng có một điều có thể chắc chắn đó là bên cạnh Diệp Hạo có cao thủ.
Ánh mắt Tộc Trưởng Lang Tộc lóe lên hàn quang nói.
- Trước khi Tô Tiểu Ngư rời đi không có khả năng chuẩn bị trước, chẳng lẽ bên cạnh cô ta còn có tùy tùng cường đại?
- Tại sao không phải phân thân của Tô Tiểu Ngư?
- Ở địa giới Côn Lôn ai dám không dùng hết toàn lực, cô ta khẳng định không dám lưu lại phân thân bảo vệ Diệp Hạo.
Tộc Trưởng Lang Tộc nghe các vị trưởng lão thảo luận, mất kiên nhẫn nói:
- Bây giờ, việc cấp bách nhất là điều tra ra cao thủ bên cạnh Diệp Hạo là ai.
- Chuyện này đơn giản.
Lúc này, một lão giả tóc trắng đứng lên:
- Để tôi đi là được.
- Phải cẩn thận.
Tộc Trưởng Lang Tộc trầm giọng nói:
- Còn nữa, trừ khi vạn bất đắc dĩ nếu không thì không nên xuất thủ với Diệp Hạo.
- Đã hiểu.
Lão giả tóc trắng nói xong hóa thành một tàn ảnh biến mất tại chỗ.
Đám người Lang Tộc ở đó không ai rời đi.
Bởi vì một vị Nguyên Anh Kỳ muốn giết chết ba nữ Thanh Thanh căn bản không cần bao nhiêu thời gian.
Cả nhà Diệp Hạo đang trong phòng khách ăn thịt kho tàu, bỗng nhiên có một sát cơ kinh khủng bao phủ lên cả nhà hắn.
Lúc sát cơ kia sắp bộc phá, Diệp Hạo bỗng nhiên biến mất không một tiếng động.
- Hả?
Lão giả tóc trắng bất ngờ, dừng lại giữa không trung.
Sao Diệp Hạo lại biến mất vậy?
Lão Giả tóc trắng không phải không biết Diệp Hạo có thể là Mệnh Tinh, ông ta cũng nhớ kỹ những lời Tộc Trưởng đã giao phó cho mình. Nhưng khi ông ta thấy Diệp Hạo thì trong lòng khó chịu, nếu không phải tại tên gia hỏa này thì ba Hồ Nữ kia đã bị giết rồi.
Bởi vậy, cho dù thế nào đi nữa cũng không được lấy đi tính mạng Diệp Hạo.
Trong lúc lão giả tóc trắng đang không biết làm gì, một chủy thủ mỏng như cánh ve cắt qua cổ hắn.
- Người nào?
Sắc mặt lão giả tóc trắng thay đổi.
Ông ta không ngờ với tu vi của mình lại bị người khác vô thanh vô tức đánh lén sau lưng.
Tu vi này chỉ sợ đã đến Nguyên Anh Kỳ Cao Giai.
Lão giả tóc trắng vừa nói xong, cái chủy thủ đã nhanh chóng cắt đứt cổ ông ta, một cái đầu đầy máu văng lên cao. Trong lúc ông ta chưa kịp phản ứng, một bóng người quỷ dị xuất hiện đánh vào Nguyên Anh của lão.
Phốc, Nguyên Anh của lão giả tóc trắng phun ra một ngụm Kim Huyết, lập tức trở nên uể oải xuống.
- Đáng chết.
Lão giả tóc trắng biết mình bị đánh lén.
Nguyên Anh của ông ta chui ra khỏi cơ thể muốn chạy trốn.
Nguyên Anh trong cơ thể Võ Đào đột nhiên mở hai con mắt ra, sau đó phun ra một đoàn Hỏa Diễm về phía Nguyên Anh của lão giả tóc trắng.
Tam Vị Chân Hỏa!
Tam Vị Chân Hỏa bay ra hóa thành một cái lưới bằng lửa ngăn cản Nguyên Anh của lão giả tóc trắng.
A!
Nguyên Anh của ông ta kêu thảm một tiếng, toàn thân bốc lên khói mù. Nhưng lúc này, ông không lo được nhiều như vậy, vất vả lắm mới thoát khỏi lưới lửa, bây giờ ông muốn thoát khỏi đây càng sớm càng tốt.
Nhưng khi ông ta vừa thoát ra, có một bóng người ngăn cản trước mặt.
- Thiên Hành, ông định đi đâu vậy?
Bóng người này chính là một trong Tứ Tinh Trưởng Lão của Ám Tinh Môn.
- Ly Thương, sao Ám Tinh Môn các người lại dám động Lang Tộc chúng ta?
Thiên Hành trợn mắt há mồn nhìn người chặn trước mặt, hỏi lại.
- Chuyện này tôi không tiện nói cho ông biết.
Ly Thương vừa nói, binh khí trong tay đã biến thành một tuyệt thế Kiếm Quang, bên trong Kiém Quang này đan xen những đạo sóng âm kinh khủng, mà chính những sóng âm này càng gây cho Nguyên Anh tổn thương to lớn.
- Tôi chết cũng phải kéo ông theo đệm lưng.
Thiên Hành biết mình chết chắc vọt tới phía Ly Thương.
Nhưng trong lúc ông ta xông về phía trước, Nguyên Anh không ngừng yếu dần đi vì bị Kiếm Đạo sóng âm của Ly Thương chém trúng. Ngay lúc Nguyên Anh sắp chạm đến Ly Thương, một bàn tay lớn bắt ông ta lại.
Làn này, thương thế của Thiên Hành đã cực kỳ nghiêm trọng.
- Tam Vị Chân Hỏa.
Khi bàn tay này vừa buông ra, Nguyên Anh của Ly Thương lập tức phun ra một đoàn Tam Vị Chân Hỏa, hơn mười hô hấp sau, Nguyên Anh của Thiên Hành bị đốt thành tro bụi.
- Nguyên Anh khó giết chết như vậy à?
- Nguyên Anh là hình thức ban đầu của Nguyên Thần, nó có phòng ngự cực kỳ cường hãn, nếu không sử dụng Tam Vị Chân Hỏa thì trong thời gian ngắn rất khó giết chết được Nguyên Anh.
Lúc này, Võ Đạo trả lời.
Diệp Hạo hỏi lại:
- Nguyên Anh Kỳ đều ngưng tụ ra Tam Vị Chân Hỏa sao?
- Tam Vị Chân Hỏa được phân chia thành Tam Lục Cửu Đẳng. Tu vi Nguyên Anh Kỳ càng cao thì ngưng tụ ra Tam Vị Chân Hỏa càng mạnh.
- Ra là vậy.
- Tôi nghĩ Lang Tộc sẽ không dám xuất thủ tiếp đâu.
Võ Đào suy nghĩ nói.
- Giữ lại Lang Tộc là một cái tai họa ngầm.
- Không phải cậu định tiêu diệt hết Lang Tộc đấy chứ?
Võ Đào giật mình hỏi.
- Có vấn đề gì sao?
Diệp Hạo nhành nhạt nói.
- Không có vấn đề.
Võ Đào vội lắc đầu.
Tiêu diệt Lang Tộc cho dù Tam Tông Lục Môn cũng không dám làm. Nhưng như vậy không có nghĩa Mệnh Tinh trưởng thành không dám làm a?
Cho dù Diệp Hạo không thể Thượng Thừa Thiên Mệnh thì một khi đặt chân lên cảnh giới Địa Tiên thì muốn tiêu diệt Lang Tộc cũng không nói chơi nha.
Lang Tộc còn không có Tiên Bảo.
Sau khi đánh bại Lang Tiên, Lang Tộc không còn động tĩnh gì nữa.
Diệp Hạo cười nói:
- Tôi thật sự hy vọng Lang Tộc tiếp tục phái người đến.
Võ Đão khẽ giật mình lập tức hiểu ý của Diệp Hạo.
Đây chính là thời cơ tốt để làm suy yếu Lang Tộc a!
Nhưng Lang Tộc nào còn dám phái cao thủ đến đây nữa?
Lúc Thiên Hành bị giết, Tộc Trưởng Lang Tộc đã cảm ứng được, sắc mặt hắn âm trầm, đau lòng muốn khóc a.
- Rốt cuộc do ai làm?
Trong mắt Tộc Trưởng Lang Tộc lóe ra sát ý dữ tợn.
- Cho dù là ai thì chuyện này cũng nên dừng lại ở đây đi.
Một vị Thái Thượng Trưởng Lão Lang Tộc trầm giọng nói.
- Ta không cam tâm.
Tộc Trưởng Lang Tộc bi phẫn thét lên.
- Chưa điều tra rõ mọi chuyện đã lỗ mãng xuất thủ, đám người Thiên Hành chết thì ngươi là người phải chịu trách nhiệm lớn nhất.
Vị Thái Thượng Trưởng Lão kia không khách khí trách móc:
- Không cam tâm à? Chẳng lẽ ngươi còn muốn dẫn cả đại quân tiến đánh người ta?
- Ta đang có ý này đó.
Tộc Trưởng Lang Tộc cắn răng đáp:
- Ta muốn nhìn xem người nào dám hạ thủ với Lang Tộc ta?
- Hồ nháo.
Lúc này, một Thái Thượng Trưởng Lão khác nổi giận:
- Ngươi có biết mình đang nói cái gì không?