Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Diệp Hạo, phụ thân của Trương Lôi là một trong những người phụ trách tấn thăng đệ tử chân truyền lần này.

Bán Hạ lúc này nói ra.

Kỳ thật trước đó Bán Hạ không phải không muốn nói, mà cô không có cơ hội a.

- Cái này có quan hệ gì với tôi?

Diệp Hạo không khỏi cười nói.

- Ngươi không lo phụ thân của Trương Lôi để ý ngươi sao?

Bán Hạ không hiểu tại sao đến bây giờ Diệp Hạo vẫn có thể bật cười.

- Đường lo.

- Vì sao?

- Bởi vì ta đến đây chỉ để nhìn ngươi tấn thăng.

- Thật sự cô không bao danh sao?

- Ta lừa cô làm gì?

- Vì sao ngươi không tấn thăng đệ tử chân truyền?

- Bởi vì không cần.

Không cần?

Ngay lúc Bán Hạ kinh ngạc, cách đó không xa vang lên âm thanh của Bạch Lộ.

Lại là Bạch Lộ, Đinh Hương, Quan Quan, Bối Bối bốn thiếu nữ đến.

Bán Hạ đành phải đè vấn đề này xuống.

- Diệp Hạo, đã lâu không gặp.

Đinh Hương nhìn Diệp Hạo nói khẽ.

Kì thật Đinh Hương vẫn muốn tìm Diệp Hạo.

Chỉ là nửa tháng này Diệp Hạo không đi ra ngoài.

- Đã lâu không gặp.

Diệp Hạo nhìn Đinh Hương một cái rồi thu hồi ánh mắt.

Đinh Hương nhìn thấy bộ dáng của Diệp Hạo như vậy trong lòng không hề thoải mái.

Chẳng lẽ mình không đáng để Diệp Hạo nhìn thêm sao?

Bất quá khi Đinh Hương nhìn thấy Bạch Thược bên người Diệp Hạo tự hồ mới hiểu ra.

Vô luận tu vi hay tướng mạo, mình không thể so sách với vị này.

- Chuẩn bị Khải hạch nội môn đệ tử.

Lúc này một lão giả mặc Đan Bào xuất hiện phía trên đài cao nói.

Hắn chắp tay sau lưng thần sắc nhìn về phương xa.

- Người này chính là phụ thân của Trương Lôi, Trương Niên.

Bán Hạ thấp giọng nói.

Diệp Hạo trong lòng khẽ động.

Trương Niên a!

Mặc dù Diệp Hạo là đệ tử Luyện Đan Đường nhưng không hề biết vị Phó Đường Chủ này.

- Không biết nhân phẩm của vị Phó Đường Chủ như thế nào?

Diệp Hạo chậm rãi nói ra.

- Lên đài thôi.

Bạch Lộ nói ra.

- Chúng ta đi thôi.

Đinh Hương theo tiếng.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Từng đệ tử nội môn Thiên Tiên cấp xông lên đài cao.

Bốn phía Diệp Hạo rất nhanh liền trống rỗng.

- Chúng ta sang kia ngồi a.

Bạch Thược chỉ vào chỗ ngồi cách đó không xa nói.

Khu vực của đệ tử chân truyền sao?

Diệp Hạo cười cười sóng vai đi theo Bạch Thược.

Diệp Hạo hiện tại cũng không còn là Diệp Hạo khi xưa.

Bản Tôn

Tu vi bản tôn đã đến Thiên Tiên sơ kì khiến Diệp Hạo không sợ bất luận Thiên Tiên cảnh nào, bậc tu vi này trong hàng ngũ đệ tử chân truyền có lẽ không mạnh, thế nhưng tuyệt đối không thuộc hạng chót.

Mà lúc Diệp Hạo đang đi đến khu vực của đệ tử chân truyền Trương Niên trên đài cao lại lộ vẻ nghi ngờ.

Trương Niên chuẩn bị làm khó dễ Diệp Hạo.

Thế nhưng ai ngờ tên này căn bản không lên đài.

- Diệp Hạo, tại sao ngươi không lên đài?

Diệp Hạo còn cách chỗ ngồi của đệ tử chân truyền còn 100 mét Trương Lôi liền ngăn cản Diệp Hạo.

- Ta muốn đi nơi nào còn cần ngươi quản sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ha ha, không ngờ ngươi cũng sợ thua a.

Trương Lôi chỉ Diệp Hạo cười to nói.

- Ta nghĩ chắc ngươi không dám lên đài a?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

- Ngươi còn không thừa nhận?

- Diệp huynh.

Đúng lúc này một thanh âm kinh hỉ vang lên, tiếp lấy một thanh niên phong độ đạp không mà đến.

Lúc thanh niên này xuất hiện bên người Diệp Hạo đã đưa tới từng đạo thanh âm kinh hô.

- Đông Phương Vân.

- Đệ nhất thiên tài Trận Đạo Đường.

- Sao Đông Phương Vân lại quen biết Diệp Hạo được?

Trương Lôi tràn đầy nghi ngờ nói.

- Đông Phương sư huynh, ngươi biết hắn?

- Ngươi là ai?

Đông Phương Vân lườm Trương Lôi một cái nói.

Thần sắc Trương Lôi đơ cứng.

Đông Phương Vân không hề keo kiệt mà đánh thẳng mặt nha.

Bất quá nghe Diệp Hạo trò chuyện lại khiến Trương Lôi hoàn toàn kinh ngạc.

- Chúng ta quen nhau sao?

- Sư phụ ta là Nhạc Hiên, sư phụ kêu ta làm quen với ngươi.

Đông Phương Vân cười nói ra.

Trong mắt Diệp Hạo rộ vẻ hiểu rõ.

- Gặp qua Đông Phương huynh.

- Huynh đệ ta không cần mấy thứ lễ tiết này.

Đông Phương Vân ôm bả vai Diệp Hạo cười to nói.

Trương Lôi có một loại cảm giác như đang mơ.

Tình huống như thế nào?

Mà ngay lúc Diệp Hạo theo Đông Phương Vân tiến về khu vực của đệ tử chân truyền một thân ảnh cao ngạo vung tay ngăn cảng hai người.

- Trương Phương, ngươi có ý gì?

Sắc mặt Đông Phương Vân trầm xuống nói.

- Đông Phương Vân, nơi này là khu vực của đệ tử chân truyền, quy củ này ngươi có hiểu hay không vậy?

Trương Phương lạnh lùng nói.

- Sau đó thì sao?

Đông Phương Vân nhìn Trương Phương nói.

- Vị này không phải Chân Truyền Đệ Tử a?

- Ai nói cho ngươi rằng Diệp huynh không phải?

Đông Phương Vân giễu cợt nhìn Trương Phương nói.

Lấy tư chất của Diệp Hạo không phải đệ tử chân truyền mới lạ đó.

- Cái gì?

Trương Phương khẽ giật mình thốt.

Diệp Hạo tâm thần khẽ động rồi triệu hoán lệnh bài đệ tử chân truyền vào tay, tiếp theo dưới sự kinh ngạc của Trương Phương thay đổi thành lệnh bài nội môn đệ tử.

- Hiện tại có thể chưa?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Từ lúc nào ngươi đã tấn thăng lên đệ tử chân truyền? Tại sao ta không biết?

Trương Phương không thể tưởng tương nổi.

- Có rất nhiều việc ngươi không biết a.

Diệp Hạo cười nhạo đáp.

Trương Phương còn đang định nói nhưng lại bị Đông Phương Vân cắt ngang.

- Ngươi còn muốn ở nơi này bao lâu?

Trương Phương hận hận nhìn Diệp Hạo một cái rồi tránh ra.

Theo lấy Diệp Hạo bên cạnh Đông Phương Vân và Bạch Thược, đám nội môn đệ tử đang chuẩn bị tấn thăng đều kinh ngạc.

- Diệp Hạo là đệ tử chân truyền?

- Khó trách a, giờ ta mới hiểu vì sao hắn không tham dự khảo hạch

- Ta muốn biết Diệp Hạo tấn thăng từ khi nào?

- Chắc Diệp Hạo đã thể hiện thiên phú ở phương diện nào đó, nếu không không có khả năng đặc biệt tăng lên đến đệ tử chân truyền đâu.

- Vừa nãy Đông Phương Vân xưng huynh gọi đệ với Diệp Hạo, nhìn là có thể thấy thiên phú trận đạo của Diệp Hạo chắc chắn rất cường hãn.

- Có khả năng này.

- Cuối cùng ta cũng hiểu tại sao Bạch Thược lại thân với Diệp Hạo như vậy? Sợ rằng Bạch Thược sớm đã biết rõ thân phận Diệp Hạo. Nếu không Bạch Thược làm sao có thể thân với một nội môn đệ tử chứ?

- Diệp Hạo cầm lệnh bài nội môn đệ tử vì không muốn rêu rao quá mức a.

- Buồn cười nhất là Trương Lôi còn gây hấn với Diệp Hạo nữa.

- Lấy thiên phú của Diệp Hạo tương lai trở thành cao tầng tông môn cũng không phải không có khả năng.

Ba nữ Bạch Lộ, Bán Hạ, Đinh Hương nhìn Đông Phương Vân trò chuyện vui vẻ với Diệp Hạo đều có cảm giác như đang mơ.

Vô luận thế nào các nàng đều không nghĩ Diệp Hạo lại là đệ tử chân truyền.

Bán Hạ rốt cục cũng hiểu tại sao nói bản thân không cần tấn thăng.

Bởi vì bản thân hắn đã là đệ tử chân truyền rồi.

Trương Niên nhìn Diệp Hạo chằm chằm tựa hồ như đã quyết định điều gì đó, truyền âm với Trương Phương cùng Trương Lôi nói.

- Về phần Diệp Hạo kia, từ nay không cho phép các ngươi đắc tội.

- Vì cái gì?

Trương Lôi không cam lòng nói ra.

- Có thể đặc biệt trở thành đệ tử chân truyền, ngươi cảm thấy Điện chủ không chú ý?

Trương Niên trầm giọng nói.

- Còn nữa, chuyện Diệp Hạo trở thành đệ tử chân truyền, dù ta là phó đường chủ Luyện Đan Đường cũng không biết, có thể thấy Diệp Hạo đã được tông môn bảo hộ như thế nào, mà bảo hộ càng kỹ đã nói lên thiên phú Diệp Hạo khủng bố đến mức nào, tiền đồ càng cao, ta nói như vậy các ngươi rõ chưa?

Toàn thân Trương Lôi không nhịn được mà run lên.

Đệ tử chân truyền cũng có chín đẳng.

Mà vô luận Bạch Thược hay Đông Phương Vân đều thuộc về đệ tử chân truyền có tiềm lực cao nhất.

Bởi vì hai vị này tu vi chỉ cần tăng lên tương lai có khả năng rất lớn trùng kích Cửu đại chân truyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK