Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới lôi đài tu sĩ giữa sân nhìn thấy Diệp Hạo cùng Hoàng Hoàng Nhi đều nhận thua khiến toàn bộ đều kinh trụ.

Đây là tranh tài gì?

Đây là Đông Vực Tranh Bá Tái!

Cho dù là cha con ruột nhưng cũng phải tranh.

- Đây mới là nam nhân chân chính a.

- Phải thích nhiều đến mức nào mới có thể thành toàn cho đối phương a.

- Lúc đầu ta còn nghĩ thế gian này không có chân tình, không ngờ đến hôm nay dĩ nhiên có thể tận mắt nhìn thấy.

- Hoàng Hoàng Nhi cũng thật là tốt.

- Đây mới là một cặp trời sinh.

Nghe những tu sĩ thảo luận Mộc Nhã cảm thấy không tốt, bởi vì hôm qua bản thân ngược lại là người nhỏ nhen.

Bên trên lôi đài là Vô Danh cùng Bách Hoa đứng đối mặt nhau.

Vô Danh nhìn Bách Hoa trong mắt tóa ra từng tia dị sắc.

- Chuyện ta nói ngươi đã cân nhắc chưa?

- Trong lòng ta chỉ có đại đạo.

Bách Hoa trầm giọng nói.

- Bách Hoa, ta nhìn trúng ngươi là phúc của ngươi, ngươi đừng cho thể diện mà không cần.

Vô Danh nghe Bách Hoa cự tuyệt sắc mặt trầm xuống nói.

- Ngươi nói cái gì?

Bách Hoa tức giận nói.

Bách Hoa tức giận cũng trong dự kiến của mọi người.

Người xem dưới đài kỳ thật muốn biết Vô Danh tại sao lại nói ra lời như vậy?

Ngươi và Bách Hoa đều 32 chuyển.

Ngươi có tư cách gì mà nói ra lời như vậy?

- Ta nói ngươi đừng cho thể diện mà không cần.

Vô Danh nói đến đây thân hình khẽ động, sau một khắc không gian bốn phía nứt ra, phá toái không gian không ngừng mà lan tràn, rất nhanh đã lan đến bên người Bách Hoa.

- Làm sao có thể?

Trong mắt Bách Hoa lộ ra tia kinh hãi nói.

Lui!

Bách Hoa biết rõ không gian bị phá toán lan tràn đến có cảm giác gì.

Chỉ là Bách Hoa vừa muốn lui lại thân hình Vô Danh nháy mắt xuất hiện trước mặt nàng, tiếp lấy một bàn tay mạnh mẽ nắm vào cổ trắng nõn của Bách Hoa.

- Ta cho ngươi một cơ hội.

Vô Danh nhìn chằm chằm Bách Hoa từng chữ nói.

Bách Hoa nhìn Vô Danh trong mắt tràn đầy kinh hoảng.

Tu sĩ toàn trường càng hoảng sợ không biết nên nói gì.

Sắc mặt sứ giả Tiên Đình thay đổi mấy lần nói.

- 33 chuyển, Vô Thượng Bảo Thể.

33 Chuyển!

Câu nói này của sứ giả Tiên Đình giống như một đạo sấm sét nổ vang.

- 33 chuyển.

- Cái này chẳng phải mang ý nghĩ tương lai Vô Danh có khả năng đặt chân tới cảnh giới Tiên Vương.

- Gia hỏa Vô Danh này lại là 33 chuyển?

- Trong truyền thuyết Vô Thượng Bảo Thể tâm thần khẽ động có thể chấn vỡ không gian, tình huống trước mắt chỉ có thể giải thích như vậy.

- Vô Thượng Bảo Thể có thể xưng là vô địch.

- Nguyên bản ta còn cảm thấy Không Không có thể đoạt giải quán quân, hiện tại nhìn có chút sai.

Hoàng Hoàng Nhi nhìn bộ dáng đau đớn của Bách Hoa không khỏi lôi kéo Diệp Hạo nói.

- Ngươi có thể cứu Bách Hoa được hay không?

Diệp Hạo hơi chút chần chờ cao giọng nói.

- Vô Danh, thả Bách Hoa.

- Ngươi đang hỏi xin ta?

Ánh mắt Vô Danh sâm nghiêm nhìn Diệp Hạo nói.

Vô Danh hiện cũng đã bạo lộ thực lực 33 chuyển của mình, như vậy còn kiêng kị gì?

Không Không lại như thế nào?

Vô Danh cũng không để trong mắt, lại càng không cần phải nói tới Diệp Hạo.

- 33 chuyển thì mạnh mẽ không ai bì nổi sao?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Vô Danh cười lạnh nói.

- Có tin chỉ cần vài phút ta có thể ngược ngươi thành bã hay không?

Vô Danh buông lỏng tay đang bóp chặt cổ Bách Hoa, tiếp lấy nhìn về phía sứ giả Tiên Đình nói.

- Ta yêu cầu hiện tại giao thủ với hắn.

Sứ giả Tiên Đình trầm ngâm một cái nhẹ gật đầu nói.

- Diệp Hạo, xét thấy ngươi dính vào giao thủ của Bách Hoa , bởi vậy yêu cầu của Vô Danh ngươi không được cự tuyệt.

- Không quan trọng, dù sao sớm muộn gì cũng sẽ xuất thủ.

Diệp Hạo nhéo nhéo nắm đấm không thèm để ý mà đi lên lôi đài.

Sắc mặt sứ giả Tiên Đình biến đổi.

Tình huống gì đây?

Chẳng lẽ gia hỏa Diệp Hạo cũng là 33 chuyển sao?

Sứ giả Tiên Đinh vì sao muốn Diệp Hạo không được cự tuyệt, kỳ thật cũng là có tâm tư nịnh bợ Vô Danh.

Gia hỏa Vô Danh này tương lai thế nhưng có khả năng đặt chân đến Tiên Vương a.

Quan hệ tốt với một thiếu niên Tiên Vương thế nào cũng không phải một cuộc mua bán lỗ a.

Sau khi đi đến lôi đài Diệp Hạo liền đỡ Bách Hoa đang co quắp ngã trên mặt đấy lên.

- Đi xuống đi, ta báo thù giúp ngươi.

- Ngươi…

- Hắn bất quá chỉ là một thằng hề thích nhảy nhót.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Ba chiêu ta sẽ tiêu diệt hắn.

Bách Hoa trừng mắt ngạc nhiên.

Câu nói của Diệp Hạo vô cùng ngông cuồng a.

Thử hỏi toàn bộ thiên hạ ai dám nó ra lời như vậy?

Chỉ sợ cũng chỉ có Diệp Hạo a?

Bách Hoa còn muốn nó nhưng lại bị Diệp Hạo tiện tay đưa đến bên người Hoàng Hoàng Nhi.

- Kỳ thật lần đầu tiên gặp ngươi ta đã biết gia hỏa ngươi không phải là người đơn giản.

Diệp Hạo quay người nhìn Vô Danh bình tĩnh nói.

- Tiếp tục.

Vô Danh lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta vẫn muốn tìm một đối thủ thích hợp, không biết cuố cùng ngươi có đủ tư cách hay không?

- Cuồng vọng.

Vô Danh nói đến đây cũng không còn muốn nghe Diệp Hạo ồn ào.

Tâm thần hắn khẽ động Nhục thân chi lực bá đạo liền chấn nát không gian bốn phía, tiếp lấy một loại tốc độ kinh khủng tràn tới Diệp Hạo.

Khiến tu sĩ toàn trường không ngờ tới là Diệp Hạo dĩ nhiên không hề động.

- Diệp Hạo, mau tránh ra.

Bách Hoa nhìn thấy một này nay lập tức nói.

- Tại sao lại phải trốn?

Vượt ngoài dự đoán của Bách Hoa Hoàng Hoàng Nhi cười nói ra.

Bách Hoa khẽ giật mình.

Chợt Bách Hoa thấy một màn mà cả đời này khó có thể quên được.

Chỉ thấy không gian phá toán đang lan tràn tới Diệp Hạo bỗng nhiên tách ra hai bên.

Không hề mảy may gây tổn thương cho hắn.

- Chẳng lẽ…

Bách Hoa nghĩ tới đây Vô Danh lại khiếp sợ nói.

- Ngươi cũng là 33 chuyển?

- Cho nên ta mới nó ngươi đi đến 33 chuyển cũng không có gì ghê gớm.

Diệp Hạo nói đến đây Ngũ Hành Kiếm xuất hiện trong tay Diệp Hạo.

Oanh một tiếng thân thể Diệp Hạo đã đạp vỡ không gian dưới chân, tiếp lấy Diệp Hạo chém ra một đạo ánh sáng Ngũ Hành Kiếm tới Vô Danh.

- Ngươi cho rằng chỉ mình ngươi biết Bản Nguyên Kiếm Quyết sao?

Vô Danh nói đến đây cũng chạy ra khỏi không gian hỗn loạn, tiếp lấy sử dụng một đạo ánh sáng kiếm quang chói đến cực điểm, kiếm quang này cho Diệp Hạo một loại cảm giác không gian thác loạn.

Thập Phương Kiếm Quyết!

Kiếm quang hai người đụng vào nhau vô luận là Diệp Hạo hay Vô Danh đều cảm thấy một lực trùng kích đáng sợ.

Lui!

Lui!

Lui nữa!

Vô Danh liên tục lùi lại mười mấy bước mới khó khăn mà ngừng lại, khiến Vô Danh sợ hãi là Diệp Hạo dĩ nhiên vững vàng đứng nguyên tại chỗ.

- Diệp Hạo, ngươi còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta.

Vô Danh nói đến đây tay trái xuất hiện một chuôi Tiên Kiếm.

- Bất quá ngươi dù có mạnh hơn cũng phải vẫn lạc dưới Song Kiếm Quyết của ta.

Thoại âm Vô Danh vừa rơi xuống hai thanh Tiên Kiếm đồng thời phân biệt sử dụng kiếm quyết khác nhau.

Kiếm Quyết bên tay phải vẫn là Kiếm Quyết vừa sử dụng qua.

Thập Phương Kiếm Quyết.

Về phần Kiếm Quyết ở tay trái là một loại Kiếm Quyết thần bí, bất quá bộ Kiếm Quyết này lại không phải là Bản Nguyên Kiếm Quyết, nhưng bộ Kiếm Quyết này lại dung hợp vào Thập Phương Kiếm Quyết, phải biết đây cũng không phải là một cộng một bằng hai thông thường.

Uy lực hai bộ Kiếm Quyết lần này thế nhưng là tăng gấp bội a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK