Mục lục
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------------------

Ám Tinh Môn!

Ám Tinh Môn đang trải qua nguy cơ to lớn nhất từ trước tới nay.

Mấy trăm Thần Niệm tu sĩ đan xen lẫn nhau tạo thành một tấm võng lớn bao vây toàn bộ căn cứ Ám Tinh Môn như nêm cối.

Võ Đào biết được tin này thì khiếp sợ phát hiện 8 đạo ánh sáng, 8 căn cứ ngầm đã bị phá hủy. Ông ta không ngờ toàn bộ 9 cửa căn cứ đã bị phát hiện, có thể nói Ám Tinh Môn đã trở thành cá trong chậu.

Sát thủ Ám Tinh môn lập tức tập hợp trong Đại Điện.

Võ Đào thần sắc ngưng trọng nhìn hơn hai trăm Sát Thủ xung quanh nói ra

- Không cần nói nhiều, mọi người đã biết chúng ta đang đứng trước nguy cơ thế nào chứ? Hiện tại, chúng ta phải phá vây ra ngoài.

- Sau khi phá vây thành công, mọi người lập tức trốn đi thật xa. Không thấy ấn ký tôi và tứ đại Thái Thượng trưởng lão thì không nên xuất hiện.

Sau khi dặn dò một phen, Võ Đào nhìn Đường Phiên Phiên, Thanh Thanh ba nữ

Sắc mặt các nàng trở nên nghiêm túc.

Bốn nàng không ngờ đến, chưa qua bao lâu Ám Tinh môn đã gặp nguy cơ bậc này.

- Phiên Phiên, tư chất cô sẽ được các tông môn coi trọng tranh đoạt, bởi vậy chút nữa các cô không cần xuất thủ.

Võ Đào nhìn Đường Phiên Phiên, nghiêm túc nói ra

- Thanh Thanh, các cô cũng vậy, có Phiên Phiên che chở chắc không có vấn đề.

- Tôi có cảm giác chuyện này liên quan đến tôi.

Đường Phiên Phiên trầm giọng nói

- Nên chút nữa, tôi sẽ cùng các ông đánh ra.

Nghe vậy, Võ Đào lộ ra nụ cười đắng chát, truyền âm nói

- Ám Tinh môn hơn phân nửa sẽ bị diệt môn, thậm chí tôi cũng không chắc có thể thoát khỏi. Nếu xuất thủ, trên người cô sẽ bị đánh lên lạc ấn. Cô và Thanh Thanh các nàng chết chắc.

Đường Phiên Phiên định nói thêm đã bị Võ Đào ngắt lời

- Chúng tôi chết không có gì đáng tiếc, nhưng cô nhất định không thể xảy ra chuyện gì, nếu không tôi sẽ có lỗi với Diệp Hạo.

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - )

. . .

Không tông môn nào không căm thù tổ chức sát thủ đến tận xương tuỷ.

Phụ trách tấn công Ám Tinh môn lần này, ngoại trừ Mao Sơn Phái ra, cơ hồ toàn bộ tông môn đều tham dự

Bế Nguyệt Tông, Trầm Ngư Tông, Ngũ Hành Tông, Long Hổ Môn, Kim Cương Môn, Nam Hải Môn, Thục Sơn Môn, Thiên Sơn Môn. Ánh mắt tu sĩ Bát Đại Tông Môn lẫm nhiên nhìn sát thủ Ám Tinh môn đang tụ tập.

- Giết.

Sau khi phá hỏng đường lui Ám Tinh môn, phó cục trưởng cục Linh Dị, Bàng Kình phụ trách hành động lần này mở miệng nói.

Lập tức, hơn trăm tu sĩ đánh về sát thủ Ám Tinh môn.

Sát thủ am hiểu nhất ẩn tàng đánh lén, chính diện chém giết là điểm yếu bọn họ. Còn nữa, tu sĩ đến đây ai không phải tinh nhuệ tông môn? Bởi vậy song phương vừa mới giao thủ ngắn ngủi, sát thủ Ám Tinh môn đã chết đi một nhóm.

Võ Đào cùng hai đại Thái Thượng trưởng lão phụ trách cản trờ vừa muốn xuất thủ lại phát hiện toàn thân đều bị khóa chặt.

Tu sĩ Bát Đại Tông Môn sớm chú ý tới ba người họ, nên mỗi tông môn đã phái ra một cường giả Nguyên Anh cao giai.

Nếu tính cả Linh Dị phó cục trưởng, Nguyên Anh cao giai có tới 9 người. Nói cách khác, tam đại Nguyên Anh phía Võ Đào mỗi người phải đối mặt ba tồn tại đồng cấp.

Không thể nghi ngờ, đây chính là nghiền ép.

Đường Phiên Phiên các nàng nghe theo Võ Đào phân phó không có xuất thủ, nhưng trơ mắt nhìn từng người chết đi, sự nhẫn nhịn của các nàng đã đến cực hạn.

Khi thấy một người trọng thương rơi bên cạnh sắp bị giết, Đường Phiên Phiên không nhịn được xuất thủ.

Thanh Thanh ba nữ do dự nãy giờ, các nàng thấy Đường Phiên Phiên động thủ cũng không chần chờ nữa, nhưng bốn nàng gia nhập cũng không có tác dụng gì.

- Kia không phải Đường Phiên Phiên sao?

Trầm Ngư Tông Lưu trưởng lão cũng đang quan sát, khi bà ta thấy Đường Phiên Phiên xuất thủ, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên.

- Không ngờ Đường Phiên Phiên lại là sát thủ Ám Tinh môn, nếu vậy cũng không cần nương tay.

Một vị trưởng lão Bế Nguyệt Tông thấy cảnh này, âm thanh lạnh lùng nói.

- Nếu Phiên Phiên có chuyện gì, bố mày sẽ diệt Bế Nguyệt tông.

Khi trưởng lão này vừa nói xong, một âm thanh lạnh lùng vang lên phá vỡ trời cao. Đột nhiên, một thân ảnh tràn đầy sát khí đáng sợ xuất hiện giữa không trung.

- Ai to gan như vậy, dám nói diệt Bế Nguyệt tông?

- Nhìn quen mắt vậy ta?

- Mả mẹ nó, là Diệp Hạo.

- Không phải Diệp Hạo đang hãm sâu trong Huyết Hải sao?

Lúc này, tu sĩ bốn phía đã nhận ra Diệp Hạo.

- Dừng tay.

Thấy sát thủ Ám Tinh môn đang bị đè đánh, Diệp Hạo trầm giọng nói.

Nhưng lời nói Diệp Hạo lại không có tác dụng gì, Bát Đại Tông Môn không thèm để ý hắn.

Trong mắt Diệp Hạo không khỏi lộ ra sát ý lạnh như băng

- Chúng mày dám coi lời tao như gió thổi qua tai sao?

Diệp Hạo nói xong lập tức từ thể nội thoát ra từng đạo thân ảnh.

Ngắn ngủi nửa cái hô hấp đã xuất hiện 72 đạo thân ảnh.

72 đạo thân ảnh lập tức nhào tới Bát Đại Tông Môn.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Tu sĩ Ích Cốc Cảnh hay Kim Đan Cảnh đều không chịu được một chiêu của phân thân Diệp Hạo.

Khi hơn trăm tu sĩ hoàn toàn bị đánh thành từng mảnh vỡ, toàn bộ tu sĩ mới lập tức ngây người.

- CLGT?

- Sao Diệp Hạo có nhiều phân thân vậy?

- Xuất thủ chỉ là Kim Đan Lục Chuyển à.

- Diệp Hạo, cậu đang làm gì vậy?

Diệp Hạo nhìn bộ dáng bại hoại Bát Đại Tông Môn, lạnh lùng nói

- Giết người.

- Diệp Hạo ——có biết những người cậu giết là ai không?

Lưu trưởng lão nhìn Diệp Hạo, tức giận hỏi.

- Người tôi giết đều đáng chết.

Diệp Hạo lạnh lùng nói ra

- Lúc Bát Đại Tông Môn ra tay với cha mẹ và vợ tôi, chúng ta đã không còn gì để nói.

- Làm càn.

Lúc này, một trung niên chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Hạo

- Bát Đại Tông Môn điều tra thân phận cha mẹ cùng vợ cậu đều hợp quy củ, nhưng vì điều này cậu lại chém giết nhiều tu sĩ vô tội, tuổi còn nhỏ mà tàn nhẫn như vậy, hôm nay không thể lưu cậu được.

- Ông là ai ——?

Diệp Hạo nhìn trung niên, bình tĩnh hỏi.

- Diệp Hạo, đây là phó cục trưởng cục Linh Dị, Bàng Kình, Nguyên Anh lục chuyển.

Võ Đào vội vàng nhắc nhở Diệp Hạo.

- Nguyên Anh lục chuyển?

Trong mắt Diệp Hạo lóe ra hàn quang khiếp người, nói

- Chỉ là Nguyên Anh lục chuyển lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy?

- Tốt, một thằng nhóc thật láo xược.

Bàng Kình nói đến đây, em bé (nguyên anh) trong cơ thể đột nhiên mở hai mắt ra, sau đó năng lượng cuồn cuộn như thủy triều vọt tới tứ chi bách hài.

Bàng Kình như một tôn Thượng Cổ Thiên Bằng nhào tới Diệp Hạo.

Một quyền đập vào đầu Diệp Hạo.

Oanh một tiếng, không gian không tiếp nhận được cỗ lực lượng phá toái này, ba động mạnh mẽ lan ra khiến tu sĩ gần đó liên tiếp lui về phía sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK