Mai lệnh phù này là tôi tớ Thâm Uyên cho Diệp Hạo. Đối phương nói qua lệnh phù là chìa khóa mở ra bảo tàng. Diệp Hạo vẫn luôn đem chìa khoá này đặt ở trong tay áo, chỉ là những năm này chìa khoá từ đầu đến cuối không có dị động. Diệp Hạo không nghĩ tới hiện tại chìa khoá lại chấn động. - Xảy ra chuyện gì? Vương Túy Mặc đi tới bên người Diệp Hạo nói khẽ. Diệp Hạo từ trong tay áo lấy ra chìa khoá đang chấn động. Nháy mắt buông ra, chìa khoá...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.