![]()Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Nhất bái thiên địa!
Khi Thủ Phụ vừa nói xong, Diệp Hạo và Đường Phiên Phiên nhìn nhau rồi cùng quay ra sau lạy thiên địa.
Nhị bái cao đường!
Nghe thấy vậy, Diệp Chí Quốc và Quách Tú vội vả ngồi ngay ngắn lại chờ đợi con trai và con dâu quỳ hành lễ.
Nhưng ngay lúc này, sắc mặt Diệp Hạo hơi đổi.
Bởi vì trên bầu trời hướng Đông Nam đột ngột xuất hiện một trận liệt phùng to lớn, tiếp theo, từ trong liệt phùng đi ra từng nhánh tướng sĩ, trên người những tướng sĩ này tràn ngận sát khí khát máu, vừa mới xuất hiện đã chấn động phía trên Đông Phương Hải Vực.
Lúc này, những tu sĩ ở đây cũng cảm ứng được.
- Chuyện gì xảy ra?
- Ngoại Vực xâm lấn hả?
- Những tướng sĩ đó toàn bộ là Yêu Tộc.
- Khí tức tà ác trên người bọn chúng thật cường đại, đầu lĩnh có tu vi Địa Tiên a.
Tu sĩ toàn trường đang thảo luận thì sắc mặt Diệp Hạo âm trầm xuống.
Hiểu Minh thấy cảnh này tiến lên một bước nói:
- Ngươi tiếp tục cử hành hôn lễ với Đường Phiên Phiên đi, những yêu ma quỷ quái này cứ giao cho ta là được.
- Đệ tử Mao Sơn Phái đâu?
Hiểu Minh trầm giọng nói.
Hiểu Minh vừa ra lênh một tiếng, mấy trăm cao tầng Mao Sơn Phái cùng Hiểu Minh đi về hướng Đông Nam.
Đám yêu ma tinh nhuệ này tuy đáng sợ.
Nhưng có Chân Tiên như Hiểu Minh dẫn đầy thì chắc chắn không có vấn đề gì.
Nhưng khi Hiểu Minh vừa đến thì trước mặt đám tinh nhuệ xuất hiện ba đạo ba động không yếu hơn ba động trên người hắn.
Ba thân ảnh này vây quanh Hiểu Minh bên trong.
- Một Chân Tiên mà nghĩ có thể ngăn chặn Đại Lục Thương Lan ta hả?
- Ngu ngốc.
- Để chúng ta tiễn hắn lên đường.
Ba đại Chân Tiên vừa nói xong lập tức ra tay với Hiểu Minh.
Sắc mặt Hiểu Minh trầm xuống.
Ba người này bấy kỳ một a cũng cường đại hơn hắn rất nhiều.
Chuyện này cũng hợp tình hợp lí.
Bởi vì, sau khi Độ Kiếp, Hiểu Minh không có tận dụng tốt thời gian bảy ngày này để củng cố tu vi và thần thông của bản thân.
Mà ba Chân Tiên trước mắt này đã sớm cũng cố tu vi và thần thông rồi.
Dưới tình huống một đối một, Hiểu Minh đã không chống lại được, càng không nói đến một chọi ba a.
Ba người vây quanh Hiểu Minh theo thứ tự là Hỏa Diễm Sư, Tật Phong Lang, Thiên Huyễn Hồ.
- Hỏa Hải Khuynh Phúc.
Hỏa Diễm Sư cuồn hống, vô biên hỏa diễm từ trên người hắn tràn ra, hỏa diễm này bao vây Hiểu Minh trong đó.
- Tật Phong Thần Chỉ.
Tật Phong Làng tiến lên một bước, móng vuốt sắc bén cào về phía trước, lúc này, mọt đạo chỉ quang phá vỡ không gian, lấy tốc độ kinh khủng chém tới trái tim của Hiểu Minh.
- Thiên Huyễn Không Gian.
Thiên Huyễn Hồ yêu mị cười một tiếng, cặp mắt cô đỏ lên, cùng lúc đó, sự thanh minh trong mắt Hiểu Minh tiêu tán.
Ba Tam Đại Chân Tiên này phối hợp có thể nói rất hoàn mỹ.
Huyễn Thuật của Thiên Huyễn Hồ cho dù cùng giai chỉ vô ý một chút cũng sẽ bị rơi vào huyễn cảnh, càng không nói tu vi của Hiểu Minh còn không bằng cô ta nữa? Lui một bước, cho dù tâm thần của Hiểu Minh cườn đại, nhưng dù cường đại thì có thể không bị chút ảnh hưởng nào à? Dù chỉ bị ảnh hưởng một chút thì khó có thể thoát khỏi Khốn Trận của Hỏa Diễm Sư được?
Muốn phá giải Khốn Trận phải ngưng tụ toàn bộ tâm thần mới được.
Gặp phải ảnh hưởng của Huyễn Thuật thì Hiểu Minh trong lúc vội vàng sao có thể làm được?
Không làm được như vậy thì còn lấy gì chống lại một kích trí mạng kia của Tật Phong Làng đây?
Lui một bước nữa, cho dù sống sót sau một kích kia của Tật Phong Lang thì trong trạng thái trọng thương, Hiểu Minh có thể đỡ nổi kích thứ hai sao?
Đáp án là không.
Nhìn thấy sự thanh minh trong mắt Hiểu Minh tiêu tán, cho dù Thiên Huyễn Hồ hay Tật Phong Lang hay Hỏa Diễm Sư, trên mặt đều lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Bọn họ không cảm thấy Hiểu Minh bị tập kích như vậy mà còn có thể lật bàn.
Bởi vì ba người họ liên thủ đã từng giết chết một Chân Tiên Trung Giai a.
- Không tốt.
- Hiểu Minh gặp nguy hiểm.
Diệp Hạo đang tham gia hỗn lễ lập tức ý thức được điểm này.
Nhưng bị ba Chân Tiên đột nhiên tập kích, cho dù là Văn Hoa cũng không đuổi tới kiệp.
Cao tầng Mao Sơn Phái tay chân lạnh buốt.
Chẳng lẽ Chân Tiên của Mao Sơn Phải bọn họ lại chết như vậy sao?
Ánh mắt Diệp Hạo biến thành lạnh như băng.
Xoát!
Giờ khắc này, đừng nói Văn Hoa, Mai Doãn Tuyết, cho dù Đường Phiên Phiên cũng không đến cứu viện kịp. Nhưng chuyện này đối với người nắm giữ Thời Không Ấn như Diệp Hạo thì không thành vấn đề.
Thân ảnh của Diệp Hạo trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh Hiểu Minh, sau đó hắn nhẹ vung tay áo lên.
Hỏa Diễm vô biên của Hỏa Diễm Sư tan thành mây khói, Tật Phong Thần Chỉ của Tật Phong Lang nháy mắt vỡ nát, Thiên Huyễn Không Gian của Thiên Huyễn Hồ hóa thành tro tàn.
Cùng lúc đó, ánh mắt của Hiểu Minh trở lại bình thường.
Sau khi khôi phục bình thường, trong mắt Hiểu Minh tràn ngập lửa giận.
- Ba tên này dám đánh lén ta.
Sao Hiểu Minh không giận được chứ?
Nếu một đối một cho dù không đánh lại thì cũng không đến mức vẫn lạc.
Diệp Hạo lạnh lùng quét mắt đám người Hỏa Diễm Sư nói:
- Mang theo người của các ngươi cút khỏi đây.
- Khẩu khí thật lớn a.
Hỏa Diễm Sư lạnh lùng nói:
- Lão tử biết tu vi của ngươi mạnh hơn bọn ta, nhưng nếu ngươi nghĩ chỉ nói một câu đã dọa lui bọn ta thì có phải đơn giản quá rồi không?
- Hôn này là ngày ta kết hôn, ta không muốn giết người.
Diệp Hạo lườm Hỏa Diễm Sư nói.
- Lão Tử không thèm quản hôm nay ngươi có kết hôn hay không? Hôm nay lão tử đến đây để cướp địa bàn.
Hỏa Diễm Sư vừa nói xong trước mặt hắn xuất hiện một thân ảnh, sau đó cổ hắn bị một bàn tay bóp chặt:
- Nói lại lời ngươi vừa nói một lần nữa.
Trong mắt Hỏa Diễm Sư lộ vẻ chấn kinh.
Diệp Hạo vừa xuất hiện hắn đã ý thức được Diệp Hạo rất khó giải quyết, vì vậy nhìn hắn như ngông cuồng nhưng đã sớm bày ra ba đạo Tiên Lực bên người, nhưng hắn không ngờ Diệp Hạo nháy mắt đã phá bố trí của bản thân.
- Thả hắn xuống.
Sắc mặt Tật Phong Lang khó coi nói.
- Các ngươi có biến đi hay không?
Diệp Hạo thật không muốn giết người.
Ngày kết hôn mà thấy máu là điềm xấu.
Nếu không vì vậy thì Diệp Hạo đã sớm chém giết mẹ nó ba tên này rồi.
- Hay cho một tên tiểu tử ngông cuồng.
Khi Diệp Hạo vừa nói xong, từ trong Không Gian Liệt Phùng đi ra một lão giả toàn thân đều có hỏa diễm. Lão giả này vừa xuất hiện lòng tơ Hiểu Minh dựng đứng lên, bởi vì hắn cảm nhận được khí tức cực kỳ nguy hiểm từ trên lão giả này.
- Chân Tiên hậu kỳ.
Diệp Hạo nghi ngờ nhìn lão giả này nói:
- Ta rất tò mò sao ngươi có thể tu luyện tới cảnh giới này?
- Ta cảm thấy hiện tại ngươi nên nghĩ đến việc muốn chết như thế nào?
Lão giả nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.
- Nói câu không khách khí, ngươi không làm được.
Diệp Hạo mặt không đổi sắc nói:
- Chân Tiên Đỉnh Phong ta cũng từng giết qua, huống chi ngươi chỉ mới đến Chân Tiên hậu kỳ.
- Ha ha.
Lão giả kia cười to:
- Ta rất muốn biết một Chân Tiên trung kỳ như ngươi sao dám nói ra những lời như vậy?
Lão giả kia cười to nhưng không chú ý tới sắc mặt những tu sĩ đuổi đến đây hoàn toàn thay đổi.
Có lẻ lão giả này và dám tu sĩ Đại Lục Thương Lan cảm thấy Diệp Hạo đang nói bừa, nhưng mà tu sĩ Hoa Hạ thì biết rõ Diệp Hạo vừa mới Độ Kiếp đã có thể giết chết Huyền Nữ, mà Huyền Nữ thì vận dụng lực lượng Chân Tiên cực hạn.