Đằng Chung phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất. - Van cầu ngươi hãy bỏ qua cho Đằng Vân hoàng triều chúng ta. Hắn vừa nói vừa dập đầu với Diệp Hạo. Lúc này Đằng Chung đã không còn quan tâm tới thứ gọi là thể diện nữa. Bởi vì hắn biết nếu Diệp Hạo không tha thứ, Đằng Vân hoàng triều bọn họ có lẽ thực sự sẽ tài lụi. Chỉ sau vài lần trán hắn đã rịn ra máu tươi. - Được rồi, không cần phải làm bộ làm tịch như vậy. Diệp Hạo vung tay lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.