Dịch: Vũ
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
----------------------------------
Không ai nghĩ đến Hiểu Minh lại ngông cuồng như vậy?
Hắn rõ ràng không để ý Ngộ Đạo Thạch cấp một, cấp hai, cấp ba, cấp bốn a!
Sao người này lại tự tin có thể lấy được Ngộ Đạo Thạch cấp năm vậy ta?
Rất nhiều tu sĩ ở đây đang suy đoán điều đó.
Nếu không lấy được Ngộ Đạo Thạch cấp năm không phải làm trò cười cho thiên hạ sao?
Nhưng Hiểu Minh chỉ vừa mới đặt chân lên đỉnh núi, mội viên Ngộ Đạo Thạch lập tức bay lên sau đó xoay quanh người hắn.
- Chuyện này.
- Hiểu Minh thật sự đã lấy được Ngộ Đạo Thạch cấp năm?
- Chuyện này thật sao?
- Cơ duyên Hiểu Minh khủng bố vậy à?
Hiểu Minh chỉ mỉm cười lấy tay chụp lại viên Ngộ Đạo Thạch, sau đó hắn nhẹ nhàng nhảy xuống Thanh Sơn.
- Tới lượt cậu.
Hiểu Minh nhìn Diệp Hạo nói.
Nói thật, Diệp Hạo không muốn dưới ánh mắt tất cả mọi người lấy được Ngộ Đạo Thạch chút nào.
Người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình.
Lấy cơ duyên của hắn, có trời mới biết được sẽ có chuyện gì xảy ra?
Dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Hạo chậm rãi đi đến chân núi Thanh Sơn, sau đó, bọn họ thấy một màn cả đời khó quên được.
Toàn bộ Ngộ Đạo Thạch dưới chân núi đều lơ lửng xung quanh Diệp Hạo tạo thanh một cái Thạch Đầu to lớn.
- Ai nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra được không?
Một tên Tà Đạo Tu Sĩ kinh ngạc nói.
Ở đây, tu sĩ muốn biết chuyện này rất nhiều.
Diệp Hạo cũng giật mình.
Chính hắn cũng không ngờ cơ duyên của mình lại lớn như vậy.
Sau đó, hắn bước chân đi lên đỉnh núi.
Hắn sao có thể lựa chọn Ngộ Đạo Thạch cấp một dưới chân núi được?
Ánh mắt Thanh Hư lóe lên.
Cơ duyên của người này cũng quá nghịch thiên một chút?
Khi Diệp Hạo đi đến đỉnh núi, hai viên Ngộ Đạo Thạch cấp năm còn lại cũng đều quay quanh hắn.
Nói cách khác, Diệp Hạo có thể lựa chọn Ngộ Đạo Thạch trên cả tòa Thanh Sơn này.
Cơ duyên cỡ này quả thật quá kinh người a.
Lúc Diệp Hạo đưa tay muốn lấy một viên Ngộ Đạo Thạch cấp năm, mấy vạn viên Ngộ Đạo Thạch đều rơi xuống mặt đất.
Toàn bộ đều rơi xuống!
Lại có chuyện gì vậy?
Diệp Hạo nhìn Ngộ Đạo Thạch đầy đất kinh ngạc.
- Tiền bối.
Diệp Hạo nhìn về phía Thanh Hư nói.
- Ngộ Đạo Thạch đang chơi đùa cậu đấy.
Thanh Hư trầm ngâm một chút nói ra.
Chỉ là, không ai để ý ánh mắt hắn ta quét về một hướng.
Câu trả lời của Thanh Hư làm cho những tu sĩ phía dưới há hốc mồm.
Chợt Huyết Liên Hải cười phá lên.
- Tôi cứ tưởng rằng tên tiểu tử này cơ duyên nghịch thiên, không ngờ đến Ngộ Đạo Thạch cấp một cũng không đạt được.
Huyết Liên Hải vừa nói xong, Mai Doãn Tuyết lườm hắn nói:
- Huyết Liên Hải, cậu muốn chết hả?
Huyết Liên Hải rùng mình một cái rồi im re.
Câu nói này của Mai Doãn Tuyết như một cái chùy to đánh mạnh vào lòng hắn.
Làm cho lục phủ ngũ tạng đều bị chấn áp.
Huyết Liên Hải kiêng kị nhìn về phía Mai Doãn Tuyết.
Không nghi ngờ chút nào, tu vi của cô đã kinh khủng hơn trước nhiều.
Diệp Hạo cảm thấy việc này có chút quỷ dị.
Vì vậy, hắn hơi suy nghĩ một chút sau đó đi xuống chân núi.
Ở lại chỗ này cũng không có biện pháp a!
Lúc Diệp Hạo vừa mới đi đến chân núi, một viên Tiểu Thạch Đầu bay vào trong ngực hắn.
Diệp Hạo cần viên Thạch Đầu này trong tay, khóe miệng kéo dài ra.
Viên Thạch Đầu này cấp độ còn không bằng Ngộ Đạo Thạch cấp một nữa?
Giống như chưa có hình thành Ngộ Đạo Thạch a?
Có thể coi như bán thành phẩm.
Nhưng mà, có ít còn hơn không không phải sao?
Diệp Hạo cất viên Ngộ Đạo Thạch này xong đi xuống núi.
- Người không lấy được Ngộ Đạo Thạch có thể tu luyện ở đây, tu luyện ở đây hiệu quả cao hơn bên ngoài gấp mười lần. Người lấy được Ngộ Đạo Thạch tôi sẽ sắp xếp cho một phòng tu luyện.
Thanh Hư vừa nói xong, Diệp Hạo mình xuất hiện trong một không gian khác.
Hắn lấy ra viên Ngộ Đạo Thạch xấu xí kia, ánh mắt đầy bất đắt dĩ.
Lúc đầu, Diệp Hạo cảm thấy mình có thể lấy được ít nhất là Ngộ Đạo Thạch cấp bốn, dù sao ngay cả Đường Phiên Phiên cũng lấy được Ngộ Đạo Thạch cấp bốn không phải sao?
Thế nhưng, ai nghĩ tới lại lấy được một viên như này chứ?
Đột nhiên, Thanh Hư xuất hiện trước mặt hắn.
- Hình như tên tiểu tử cậu không hài lòng với viên Ngộ Đạo Thạch trong tay mình?
- Ông cảm thấy tôi có thể hài lòng được à?
Diệp Hạo vừa nói đến đây, ngây ngẩn cả người.
Lấy thân phận của Thanh Hư sao có thể nhàn rỗi nói chuyện phiếm với mình được chứ?
Chẳng lẽ viên Ngộ Đạo Thạch này có gì đặc biệt?
- Ý của người là…?
- Viên Ngộ Đạo Thạch trong tay cậu có thể gọi là Ngộ Đạo Nguyên Thạch.
Thanh Hư nói đến đây, dừng một chút:
- Tòa Thanh Sơn lúc nãy cậu thấy là Ngộ Đạo Thạch Sơn, mà tòa Ngộ Đạo Thạch Sơn này là do một viên Ngộ Đạo Nguyên Thạch diễn biến ra.
Diệp Hạo trên mặt mừng như điên.
- Trong tay tôi là Ngộ Đạo Nguyên Thạch?
- Không sai.
- Nó có thể diễn hóa ra một tòa Ngộ Đạo Thạch Sơn?
- Có thể, nhưng mà cần khoảng ba nghìn đến năm nghìn năm.
- Cái này dùng như thế nào?
- Ngộ Đạo Thạch là hàng dùng một lần, sau khi dùng xong thì không còn tác dụng nữa, nhưng Ngộ Đạo Nguyên Thạch thì có thể liên tục không ngừng ngộ đạo.
Thanh Hư chỉ viên Ngộ Đạo Nguyên Thạch trong tay Diệp Hạo nói:
- Cậu đừng nhìn nó nhỏ, hiệu quả của nó còn cao hơn Ngộ Đạo Thạch cấp năm nhiều đấy.
- Được rồi, giờ cậu bắt đầu ngộ đạo đi.
Thanh Hư mỉm cười nhìn Diệp Hạo nói.
Diệp Hạo im lặng đưa một sợi thần niệm vào Ngộ Đạo Nguyên Thạch trong tay.
Trong nháy mắt, Diệp Hạo cảm thấy tinh thần bản thân cùng Thiên Đạo phù hợp một chỗ, âm thanh đại đạo giống như trống chiều chuông sớm vang lên trong thức hải hắn.
Những điều trước kia Diệp Hạo cảm thấy không thể hiểu được bây giờ lấy một loại giải thích ngắn gọn hiện ra.
- Đây chính là hiệu quả của Ngộ Đạo Thạch sao?
Diệp Hạo thấy được Ngộ Đạo Thạch hiệu quả, hắn vội vàng cảm ngộ Tinh Thần Kiếm Quyết.
Dù hắn có Ký Ức Hắc Long thì lúc tu luyện Tinh Thần Kiếm Quyết cũng quá sức.
Nhưng dưới sự trợ giúp của Ngộ Đạo Thạch, hắn đã hiểu rõ ràng sự huyền ảo bên trong Tinh Thần Kiếm Quyết.
Sau khi hiểu rõ toàn bộ huyền ảo trong Tinh Thần Kiếm Quyết, hắn bắt đầu lĩnh ngộ Thần Thông trong đó.
Không ngờ, cái này cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Điều này do tư chất Diệp Hạo quá cao, trừ phi cực kì biến thái nếu không không thể làm khó được hắn.
Diệp Hạo suy nghĩ thừa dịp hiện tại nên tu luyện thứ gì?
Hắn nghĩ một lát quyết định tu luyện Không Gian Thần Thông.
Không gian quá huyền ảo, không đạt đến Nguyên Anh Cảnh thì không có khả năng lý giải được.
Nhưng Diệp Hạo có Hắc Long Thiên Phú Thần Thông lý giải nên tương đối dễ dàng, lại thêm hắn bây giờ đang sử dụng Ngộ Đạo Nguyên Thạch a.
Diệp Hạo tin tưởng bản thân có thể lý giải một hai.
Thời gian từng giây trôi qua.
Không biết qua bao lâu, bên trong thức hải Diệp Hạo xuất hiện một âm thanh làm cho hắn từ trong trạng thái ngộ đạo tỉnh lại.